" mà Tổng Giám đốc Liêu, chuyến sớm nhất từ thủ đô về Dương Thành cũng  là ngày  mới  chuyến bay, ông  đặt chuyến ngày  ?"
Liêu Chính Dân suy nghĩ một chút,  gật đầu: “Vậy thì ngày  !"
…..
Tối nay là buổi thi cuối cùng của lớp học ban đêm.
Vì đề thi khá dễ nên Tô Ý  sớm nộp bài và thu dọn đồ đạc để rời khỏi lớp học.
Do thời tiết quá lạnh, gần đây Chu Cận Xuyên  còn bận tâm đến việc giữ kín đáo nữa, mà đều lái xe đến đón Tô Ý.
Chỉ là  đỗ xe xa một chút,  bộ đến đợi cô mà thôi.
Hai  lên xe,  qua nhà hàng để xem xét tình hình như thường lệ.
Nghe Từ Tiểu Cần  tối nay Lâm Gia Quốc  đến nhà hàng tìm , nên cả hai liền vội vàng lái xe về nhà.
Vừa bước  cửa, Tô Ý  quan tâm hỏi ngay: "Mẹ, con   ông   đến nhà hàng tìm ,   phiền gì  ?"
Tô Nhân thấy con gái và con rể trong đêm lạnh giá chạy về chỉ để hỏi chuyện , liền vội vàng đưa hai   nhà.
Sau đó mới giải thích: "Không  gì, ông   gì thì ,   thèm để ý.
Sau đó thấy   quan tâm, ông   bỏ ."
Tô Ý bất đắc dĩ thở dài: "Hay là con và Cận Xuyên  gặp ông  một  nhé.
Mấy  trai  tiện  mặt, bọn con  sẽ hợp lý hơn.
Nếu cứ để ông  thỉnh thoảng  đến quấy rầy , bọn con cũng  yên tâm."
Tô Nhân suy nghĩ một chút  lắc đầu: "Thôi , nếu chuyện   truyền  ngoài, sẽ   cho danh tiếng của con và Cận Xuyên.
Dù  ông  cũng chỉ thỉnh thoảng lên cơn,   để ý là ."
Tô Ý thở dài bất lực: "Được , nếu ông   gì  ,  đừng để bụng.
Chỉ cần  với bọn con,   ông  đến      ép  cả và chị dâu ly hôn ?"
Tô Nhân thấy con gái hỏi mãi,  là cô vẫn lo lắng cho .
Sau một hồi suy nghĩ, bà   thật: "Không , ông   sẽ  ép hai  đó ly hôn nữa, nhưng  một điều kiện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-559.html.]
"Điều kiện gì?"
"Ông   tái hôn với ."
“......”
Tô Ý  xong  chút lo lắng, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
"Mẹ,  nghĩ ?"
Tô Nhân thấy con gái căng thẳng,  nhịn  bật : 'Mẹ  ngốc, khó khăn lắm mới  rõ và thoát khỏi ông ,    thể nhảy  vũng lầy  nữa? Hơn nữa chuyện của  cả và chị dâu   là chuyện ông   thế nào là .
Ông  chỉ là   nhận  thực tế thôi, cứ tự  giữ tư thế chủ nhà, nhưng chẳng ai để ý đến ông  cả.
Nghe , Tô Ý mới thở phào nhẹ nhõm: "Mẹ nghĩ như  là  .
Con tin  cả và chị dâu sẽ tự giải quyết  chuyện của họ.
À, tình hình của chị dâu dạo  thế nào ?"
Tô Nhân nhanh chóng gật đầu: "Thuốc  ngưng, giờ chỉ chờ duyên  đến thôi."
Nhắc đến chuyện , Tô Nhân liền thuận miệng  về việc hai  chuyển  với Tô Ý: "Họ ở đây mãi cũng  tiện, nên   bảo họ hôm nay chuyển về nhà."
Tô Ý gật đầu, đồng ý: "Vậy  ở một  thì ?"
"Không , thằng ba   sẽ về đây ở với .
Có nó ở đây con cứ yên tâm!"
Chu Cận Xuyên ban đầu vẫn im lặng,  lên tiếng.
Nghe thấy vợ lo lắng cho  vợ.
Anh liền đề nghị: "Nếu  cả và chị dâu chuyển , mà Tô Ý   nghỉ lớp học ban đêm, thì  là bọn  chuyển về đây ở tạm thời.
Trước Tết, ở đây chơi với  cho vui."
Tô Ý vui vẻ, nhanh chóng gật đầu: "Tiểu Vũ và Noãn Noãn cũng  nghỉ đông, con sẽ đưa chúng về đây ở với  một thời gian."
Tô Nhân  chút ngại ngùng: "Thế còn bên thông gia?”
DTV
Chu Cận Xuyên   liền  cắt ngang: 'Mẹ con còn mừng nếu  giúp chia sẻ việc chăm sóc bọn trẻ, hôm  bà còn  để chúng con chuyển về đây chơi với .".