Tần Vân Phong suy nghĩ nghiêm túc một lúc, mới gật đầu: “Anh sẽ tìm cô   chuyện riêng, em đừng , tránh kích thích cô ."
Bạch Nhược Lâm cắn môi: “Em  ,   nhanh về nhanh!"
" ,  Tần,    hứa cho em phiếu vải, chẳng  cũng  cô  lấy   ?"
Tần Vân Phong dừng bước, gật đầu: “Anh  ,  sẽ lấy ."
Thừa lúc ngoài   ai, Tần Vân Phong vội vàng đến căn nhà của Chu Cận Xuyên.
Khi gõ cửa, trong lòng    khỏi  chút  thoải mái.
Vị hôn thê cũ của  bây giờ  ở trong căn nhà của  khác, chuyện  là thế nào?
Cửa  mở, Tần Vân Phong liền cảm thấy  khuôn mặt  mặt  choáng ngợp, giọng điệu cũng mềm xuống.
"Tô Ý, chúng   chuyện  ?"
Tổ Ý thấy là  , liền dùng chân chặn của: “Có gì  nhanh, trong nồi còn đang nấu đồ ăn,    thời gian phí lời với !"
Tần Vân Phong ngửi thấy mùi thơm trong nhà,  mở miệng để  ở  ăn cơm,  sợ Bạch Nhược Lâm  thì giận.
Lại nhớ đến  đây ở thôn, cô  gì ngon đều giấu mang cho .
Không khỏi  thất vọng: “ nhớ  đây khi chúng  ở thôn, quan hệ  , ngày nào cô cũng theo , mới hai năm  gặp,  thứ đều  đổi."
Tô Ý liền đóng cửa: “Nếu  còn   thấy ghê tởm, thì cút ngay!"
Tần Vân Phong lập tức đưa tay chặn cửa: “Được ,  ,   nhắc đến quá khứ nữa,  về hiện tại ."
"Tô Ý,   là    với cô,  cũng  tại  cô   rời , nhưng dù cô cố chấp thế nào cũng vô ích thôi, giữa chúng   còn khả năng gì nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-55.html.]
Tô Ý  thể chịu nổi nữa: “Tần Vân Phong,   cho  cơ hội để  mà  cứ   năng bậy bạ   ?"
"Không  gương thì tự tè mà soi! Anh  gì đáng để  nhớ mãi  quên ?!" "Quá tam ba bận, nếu    rõ ý định của ,  sẽ gọi  đấy!"
Mặt Tần Vân Phong tối sầm ,  lạnh hai tiếng: “Được thôi! Trả  phiếu vải cho , đó là thứ   hứa với Nhược Lâm, còn cô cũng thu xếp đồ đạc để cùng   ga ngay bây giờ!"
Tô Ý thấy   quả nhiên đang  ý định đó,  khỏi  lạnh một tiếng: “Người thì   thể trả cho cô , nhưng  lấy  đồ của  thì   cửa ! Hơn nữa phiếu vải   tiêu , nó đang ở hợp tác xã cung ứng và mua bán đấy,  cứ đến đó mà đòi!"
"Còn nữa,  đừng quên rằng lá thư hủy hôn chính là bằng chứng của sự gian dối giữa  và cô .
Nếu  ép  quá,   ngại sẽ cùng  cá c.h.ế.t lưới rách !"
"Anh cũng nên nghĩ , ba   là  dễ tính ? Nếu  thật sự  về mà họ  chuyện hủy hôn,   đánh một trận là chuyện nhỏ,  khi họ sẽ kéo đến tìm   loạn.
Đến lúc đó, cả hai  đều  khả năng  đá  khỏi quân đội."
Tần Vân Phong theo lời cô nghĩ ,  khỏi sợ toát mồ hôi lạnh.
 , tuyệt đối  để  trong nhà  chuyện !
Dù  , cũng  đợi đến khi   về nhà  dịp Tết mới  thể đảm bảo an ! Nghĩ , để cô ở  đây quả thực an  hơn.
Đến lúc đó chỉ cần  với  trong nhà rằng chính cô   gì,  gây rắc rối trong quân đội nên  chịu nổi mà hủy hôn.
Nghĩ đến đây, Tần Vân Phong quyết định  thuyết phục cô rời  nữa.
"Được , nếu cô   về thì cứ ở  đây, đến Tết chúng  sẽ cùng về, nhưng cô ở nhà của  đàn ông khác cũng  thích hợp .
 cũng chỉ vì  cho cô thôi."
Tô Ý  lạnh một tiếng: “Được thôi,   tìm cho  một chỗ ở, mỗi tháng đưa  30 đồng tiền sinh hoạt!"
DTV
Tần Vân Phong hít một  lạnh: “Ba mươi? Tiền trợ cấp của  một tháng cũng chỉ  ba mươi! Hơn nữa   gì  nhà để cô ở?".