Trước đây, khi thời tiết còn  lạnh,    luôn chuẩn  chăn bông từ sớm để   mang về trường.
 mùa đông ,  còn ai lo liệu  cho   nữa.
Chỉ khi trời đổ tuyết, chăn trong giường lạnh  chịu nổi,   mới nhớ   về nhà lấy chăn.
Dầm  trong tuyết, Lâm Lạp Bắc vất vả xách đồ xuống xe buýt.
Không ngờ  đến nhà hàng của Tô Ý,     qua kính thấy cảnh ấm áp bên trong.
Anh  thấy  , còn   hai và  ba, cùng một đám  đang   vui vẻ.
Trong tay    đang cầm một chiếc sủi cảo,  bàn  xếp đầy những chiếc sủi cảo trắng mập mạp.
Lâm Lạp Bắc sững sờ trong giây lát, mới chợt nhớ  hôm nay là ngày Đông Chí.
Những năm ,  ngày Đông Chí, cả nhà   cũng quây quần cùng  ăn sủi cảo  .
Khi đó,   chỉ cảm thấy thật phiền phức khi  trở về nhà ăn cơm trong thời tiết lạnh giá như .
Giờ đây, nghĩ ,   mới nhận  đó là hạnh phúc xa vời  thể chạm tới.
 hạnh phúc đó dường như  còn liên quan đến   nữa.
Lâm Lạp Bắc  đờ đẫn  cửa nhà hàng, bỗng  một giọng  quen thuộc cắt ngang.
"Tiểu Bắc,  em  ở đây?"
Lâm Lạp Bắc ngẩng đầu, thấy  cả và chị dâu đang    với ánh mắt đầy bất ngờ,   túi hành lý   đang cầm.
Mặt Lâm Lạp Bắc bỗng nóng bừng vì  hổ: “Em chỉ  ngang qua thôi, em đang chuẩn  về trường."
Lâm Vọng Đông liếc  sự khó xử trong mắt  , giọng cũng trở nên mềm mỏng hơn: “Tiểu Bắc,  trong cùng  chị , em xin   một tiếng,  chuyện sẽ qua thôi."
Lâm Lạp Bắc mím chặt môi: “Ở trường em còn nhiều việc, em  về gấp."
Lâm Vọng Đông thấy   vẫn  chịu, cũng  ép buộc, tránh  mất hứng của   khi gặp mặt.
Anh  đành bất đắc dĩ gật đầu: “Được ,  em về chậm thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-549.html.]
Lâm Lạp Bắc ừ một tiếng, khi chuẩn  bước  thì  dừng : “Anh cả...
chuyện  đây ba bắt  và chị dâu ly hôn, em  , hôm nay về em cũng  khuyên ông  , ông  cũng  còn cứng nhắc như  nữa, khi nào  chị  thời gian thì về gặp ông  một chút." 
Lâm Vọng Đông ngừng  một chút,  vợ   lạnh đến mức mũi đỏ ửng,  đó : “Chuyện  em đừng lo,  tự    gì!"
Nói xong,   bước lên, ôm lấy Diêu Ngọc Phương    nhà hàng.
"Anh cả, đừng  với  là em  tới."
"Biết ."
Hai vợ chồng Lâm Vọng Đông  bước  cửa,   liền  đầu .
"Anh cả, chị dâu, bọn em chỉ đợi  chị thôi, mau  cho ấm."
Tô Ý    bắt đầu chuẩn   bếp.
Mọi  cũng bận rộn dọn dẹp bàn, chuẩn  ăn cơm.
Chỉ một lúc , hai cái nồi lẩu đồng đỏ rực   bưng lên bàn.
DTV
Các loại nguyên liệu cũng  lượt  mang .
Chưa đợi    xuống, Tô Ý  mang "sản phẩm thử nghiệm" của  .
"Trước khi ăn,   hãy thử giúp con xem món mì bò hầm mà hôm nay con cải tiến thế nào?"
Mọi   đó,   như Từ Tiểu Cần và Tạ Tiểu Quyên thường xuyên ở nhà hàng thử hương vị cùng cô.
Cũng   như Tạ Tiểu Quân và Giang Viễn là  đầu tiên  ăn.
Sau khi   nếm thử,  mặt ai cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Ngon! Rất thơm!”
"Đây chính là mì ăn liền mà   hai  mang từ Dương Thành về ?"
Tô Ý tự  cũng nếm một miếng, cảm thấy mùi vị hôm nay   hài lòng.
Thấy   đều thích ăn, cô liền bàn bạc với Chu Cận Xuyên: “Em nghĩ cứ quyết định công thức  , ngày mai em sẽ liên hệ để gửi gói gia vị qua."
Giang Viễn húp một ngụm mì  nuốt xuống: “Đừng vội , chị Tô, tuần   và Lục Tử còn   Dương Thành một chuyến nữa,  là để bọn  mang qua luôn."