Giờ lên xe ,  còn  ngoài, cô trực tiếp kể  chuyện xảy  ở Dương Thành.
Lâm Trạch Tây  em gái  hai  đó chế giễu công khai ở Dương Thành.
Tức đến mức  nhịn  mà chửi thề: "Mẹ kiếp, hai đứa đó là cái thá gì mà dám bắt nạt  nhà của ! Chuyện   sẽ  để yên !"
Tô Ý thấy  ba nóng tính như , liền  an ủi: “Thực  cũng   gì, chỉ là cảm thấy hai  đó   tố chất, ai ngờ họ  cứ đeo bám chúng em mãi,  dứt  ."
" nếu họ là khách hàng của  ba,  cũng đừng vì chuyện  mà ảnh hưởng đến  ăn,  cần  tự  khó ." 
Lâm Trạch Tây nghĩ một lát,  : "Yên tâm , tiền thì nhất định  kiếm, nhưng nhà máy thực phẩm của họ từ  đến nay luôn  giá ưu đãi nhất, các doanh nghiệp khác  tăng giá , nếu họ đối xử với em như ,  cũng  cần nể mặt họ nữa, về là  sẽ gọi điện cho phòng vận chuyển yêu cầu tăng giá."
Tô Ý vẫn  chút lo lắng: "Họ sẽ  nhân cơ hội  khó ,  đổi công ty vận chuyển khác chứ?"
Lâm Trạch Tây  xong chỉ  khẩy: "Yên tâm, chỗ khác thì   dám , nhưng chỉ cần họ còn ở thủ đô thì tuyệt đối  tìm  công ty vận chuyển nào  tuyến đường rộng và tốc độ nhanh hơn bên .
Họ   đổi cũng  đổi ! Hơn nữa  cũng  thiếu khách hàng như họ."
Nghe , Tô Ý mới yên tâm.
Sau đó, cô lấy quà mang từ Dương Thành về đưa cho Lâm Trạch Tây: “Anh ba, đây là áo sơ mi em và Cận Xuyên cùng chọn cho , ở bên đó   áo dày, hai cái   đợi đến mùa hè mới mặc ."
Lâm Trạch Tây  lái xe   đầu  qua, thấy hai chiếc áo sơ mi đều  hoa văn lớn, liền  ha ha: "Vẫn là em gái hiểu ,   thích mặc mấy cái áo hoa như , mùa đông sắp qua, mùa xuân đến là  thể mặc , cảm ơn em gái!"
Hôm nay là cuối tuần,  nhà họ Chu  hai  sắp về, nên vẫn  ăn sáng.
Đợi hai  về  cùng ăn.
Nghe tiếng xe bên ngoài, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đang dựng tai lên như nhận  tín hiệu, đứa  chạy còn nhanh hơn đứa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-543.html.]
Chưa đợi Triệu Lam kịp phản ứng, hai đứa  lao  ngoài cửa.
"Chú ơi, thím ơi! Hai  về !"
Triệu Lam  động tĩnh, ngơ  một lát,  vội vàng đặt thứ trong tay xuống   cửa.
Ông cụ vì chân cẳng  chậm, nên  chậm  một bước,  Chu Hoằng Nghĩa đỡ  : “Ba  chậm thôi."
Tô Ý  xuống xe  thấy hai đứa trẻ chạy đến  mặt, cô vui vẻ bế Diệp Noãn Noãn lên hôn một cái,  xoa đầu Diệp Tiểu Vũ.
Lâm Trạch Tây thấy  nhà họ Chu đều  ngoài, liền lễ phép chào hỏi và giúp chuyển hành lý.
Triệu Lam càng nhiệt tình giữ  ăn sáng: “Mọi thứ  chuẩn  xong, chỉ chờ mấy đứa về thôi."
Lâm Trạch Tây ngại ngùng, tìm cớ từ chối: “Lúc nãy đợi họ ở cổng ga, cháu  ăn no , cảm ơn dì, cháu còn việc  về đội xe."
Triệu Lam   là  bận rộn, nên cũng  ép, chỉ bảo     thời gian đến nhà ăn cơm.
Lâm Trạch Tây  ,  nhà họ Chu chia  cầm đồ  nhà.
Triệu Lam càng bận rộn  cuồng: “Nhanh lên, để đồ xuống, đừng dọn, rửa tay ăn cơm  ."
DTV
Tô Ý rửa tay xong,   bàn ăn, hóa    vẫn  ăn: “Mẹ,   con  bảo   đừng đợi bọn con ?"
"Haizzz, hôm nay là cuối tuần,    học, cũng    , nhanh lên, chỉ chờ hai đứa về thôi."
Trong lúc ăn sáng, Triệu Lam cứ liên tục hỏi hết chuyện  đến chuyện khác, dường như  họ tường thuật   bộ hành trình của hai .
Chu Hoằng Nghĩa thấy   nhịn  lên tiếng ngăn : “Để bọn trẻ ăn cơm , ăn xong  hỏi .".