Tô Ý  nhịn  hỏi giá,  xong liền động lòng.
Cô  Chu Cận Xuyên thăm dò.
Nào ngờ  lập tức từ chối: “Chúng    ăn buôn bán phi pháp, ngoan nào."
Thấy Tô Ý  chút thất vọng,  liền đổi ý: “Nhà  thiếu gì thì  thể mua."
Tô Ý mím môi: “Thôi, nhà   thiếu gì, là  nhân quân nhân thì   ý thức , chúng   thôi."
Nói xong, Tô Ý liền chào ông chủ: “Chúng  mang về  tiện, mấy thứ khác  mua nữa.
Nghe , ông chủ liền đổi ý: "Đồng hồ điện tử mới nhất, chỉ 10 đồng một cái, mua ?   cho hai vị  nhé, đến miền Bắc của hai vị thì sẽ bán hơn 100 đồng đấy!"
"Mua nhiều còn  thể mua theo cân, giá cả  thể thương lượng!"
Tô Ý vốn  kéo Chu Cận Xuyên   ngoài, nhưng khi đột nhiên  thấy giá đồng hồ điện tử quá rẻ, cô liền   ngay lập tức.
DTV
Nghĩ ngợi một chút, cô mỉm  rạng rỡ, kéo kéo tay Chu Cận Xuyên, : "Mua vài chiếc mang về tặng  , thế   coi là vi phạm kỷ luật chứ?"
Chu Cận Xuyên dừng  một chút, mỉm  bất đắc dĩ gật đầu: “Ừ, ,  thử xem ?"
Tô Ý vui mừng chọn mười mấy chiếc đồng hồ điện tử, nhưng chủ cửa hàng còn cảm thấy ít quá  chịu bán theo cân.
Cuối cùng,  khi Tô Ý trả giá nhiều , cô  mua  với giá bảy đồng một chiếc.
Mua xong đồng hồ, hai  liền ghé mua ngay s.ú.n.g đồ chơi mới nhất cho Tiểu Vũ và búp bê cho Noãn Noãn  quà.
Hoàn thành nhiệm vụ mua sắm, họ tiếp tục  dạo và ăn uống khắp nơi!
Sau hai ngày mua sắm và dạo chơi liên tục, Tô Ý nhanh chóng cảm thấy kiệt sức.
Sáng ngày thứ ba, cô  ì  giường một lúc lâu,   với Chu Cận Xuyên: "Em cảm thấy giờ em chẳng ăn  gì, cũng    bộ nữa,   đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-533.html.]
Chu Cận Xuyên  cô  ngửa  giường, vẻ mặt lười biếng,  nhịn   nhẹ: “Trên đường đến đây, ai là   ba ngày    đủ để dạo chơi? Ai là  tuyên bố chắc chắn sẽ ăn hết các món ngon ở  Dương Thành?"
Tô Ý thở dài: “Ai mà   lúc còn non trẻ chứ!"
Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ lắc đầu với vẻ cưng chiều,  nhỏ: "Vậy hôm nay    nữa, chỉ ở trong khách sạn nghỉ ngơi thôi, khi nào em đói thì  ,  sẽ mang đồ ăn về cho em."
Tô Ý dừng  một chút, nhanh chóng  dậy: “Ở trong khách sạn  ư? Vậy  , mai chúng    về ."
Nghĩ một lúc, cô mới đề nghị: "Hay hôm nay chúng  cũng đừng đặt mục tiêu gì nữa, chỉ  dạo loanh quanh gần đây,  đến   đến đó,  ?"
Chu Cận Xuyên   gì, liền đồng ý ngay: “Anh  theo em hết."
Nghe , Tô Ý thở phào nhẹ nhõm,   rạng rỡ: “Cảm ơn chồng "
Lời   , Tô Ý liền nhận   điều  đúng, nhưng  rút  cũng  kịp nữa.
Mà Chu Cận Xuyên  ngẩn ngơ  cô: “Em  gọi  là gì?"
Tô Ý nhếch miệng  gượng,  kịp  gì thì     : "Có thể gọi  một  nữa ?"
Tô Ý ngay lập tức  hổ: “Ai da, mấy hôm nay ở Dương Thành   địa phương gọi thế, em cũng  ảnh hưởng thôi."
Ánh mắt của Chu Cận Xuyên đầy vẻ thích thú,   xuống bên cạnh cô, : "Gọi  một  nữa ,  nãy  thực sự   rõ."
Tô Ý nhịn  lắc đầu : "Để   ,   nếu tâm trạng em ."
"Vậy  thế nào để em vui?" Chu Cận Xuyên    giơ tay định trêu cô.
Tô Ý vội vàng xin tha: “Đừng trêu nữa, em sai , sai , ai da, em còn  rửa mặt mà."
Lời  dứt, Tô Ý cảm thấy cả   nhấc bổng lên, ngay  đó cô như một con lười bám chặt   .
Rồi cô  ôm thẳng  phòng tắm.
"Em   động đậy  ? Anh giúp em đánh răng rửa mặt, nếu hài lòng, em chỉ cần gọi  một  nữa cho   là .".