Nghĩ đến đây, Chu Cận Xuyên ngay lập tức từ bỏ ý định   bí mật .
Hơn nữa, từ khi hai  ở bên , cô càng ít khi  những suy nghĩ   , nên cũng  hiếm khi    tâm tư của cô.
Nghĩ , Chu Cận Xuyên càng thêm quyết tâm   .
Tô Ý thấy   khi  xong thì cứ cúi đầu trầm tư, như thể đang do dự điều gì, cô chỉ nghĩ rằng   sốc.
Cô nhỏ giọng hỏi: “Anh  ? Có   sốc  ?"
Chu Cận Xuyên tỉnh , mỉm  dịu dàng với cô: “Vợ , cảm ơn em   cho   bí mật của em.
Anh hứa sẽ giữ bí mật  suốt đời.
Còn nữa, cảm ơn em  cứu , cứu ông nội.
Em chắc chắn là nàng tiên  trời  xuống để cứu !"
Tô Ý    , cũng  nhịn  mà cảm thấy  chút áy náy.
 bí mật về việc xuyên sách thì cô nhất quyết  thể   .
Không  vì điều gì khác, nếu   rằng  đang sống trong một thế giới như ,  sẽ nghĩ ?
Hơn nữa,  khi  sống ở đây một thời gian, Tô Ý  tin rằng thế giới hiện tại chính là một thế giới thực sự.
Sau khi quyết định, cô liền trở  tỉnh táo,  hỏi: “Vậy bây giờ  quyết định cùng   Dương Thành ?"
"Ừ, mai  sẽ xin nghỉ phép ở đơn vị.
Khi đó, chúng  sẽ  hưởng tuần trăng mật và tiện thể mua rau về luôn."
"Được."
"Còn nữa, khi về đến thủ đô, em đừng  với bất kỳ ai.
Anh sẽ tìm cách sắp xếp  chuyển rau  nhà hàng."
Sau khi hai  quyết định  Dương Thành, họ bắt đầu phân công  sắp xếp công việc và xin nghỉ phép.
Phía Chu Cận Xuyên   vấn đề gì, nhưng phía Tô Ý thì gặp  khó khăn lớn hơn nhiều.
Đầu tiên là việc bên ông Tôn,  đó là lớp học buổi tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-529.html.]
May mắn , biểu hiện của Tô Ý trong thời gian qua  , cộng thêm việc cô cam đoan rằng sẽ  nhanh về nhanh,   ảnh hưởng đến việc học, nên cũng  ai  gì thêm.
Còn về nhà hàng, trong  thời gian  nhờ  sự giúp đỡ của Tạ Tiểu Quyên  sự hướng dẫn của Từ Tiểu Cần, Tô Ý  nhẹ bớt phần nào gánh nặng.
Mọi  đều nghĩ cặp vợ chồng trẻ  đơn thuần là  hưởng tuần trăng mật để theo kịp xu hướng.
Thêm  đó, Tô Ý hứa sẽ mang quà về cho  , nên ai cũng vui vẻ đồng ý.
Từ thủ đô đến Dương Thành,  tàu hỏa mất hơn hai mươi giờ đồng hồ.
Ông cụ thương cháu dâu,   hiếm khi dùng đến quan hệ của  để đặt hai vé giường  mềm.
Chu Cận Xuyên đúng là  hưởng lợi từ Tô Ý.
Toa giường  mềm ít ,  yên tĩnh, hai   tàu ngoài việc ngủ thì chỉ  sách và trò chuyện.
Suốt hành trình, họ thực sự  thư thái.
Tàu hỏa  từ Bắc xuống Nam, cảnh vật ngoài cửa sổ từ băng tuyết dần chuyển thành những cánh đồng xanh tươi.
Khiến tinh thần   sảng khoái.
Từ  khi   bí mật, Tô Ý sử dụng  gian rõ ràng tiện lợi hơn  nhiều.
Hành lý lớn  cô ném thẳng   gian, chỉ cần mang theo một túi nhỏ gọn nhẹ.
Đồ ăn thức uống cũng chuẩn  sẵn  cất   gian,  sợ hỏng  lạnh.
Hơn nữa, khi lấy nước suối linh tuyền  cũng  cần tìm cớ nữa.
Chiều hôm , hai  cuối cùng  đến Dương Thành.
Trước khi xuống tàu, họ  cởi bỏ áo len dày, chỉ còn  áo sơ mi và áo khoác mỏng.
Khoảnh khắc  bước xuống tàu,  khí ấm áp tràn ngập xung quanh.
Ngay cả ánh hoàng hôn cũng mang theo  ấm.
Tô Ý theo phản xạ vươn vai: “Cuối cùng cũng đến nơi, thoải mái thật."
DTV
Ra khỏi ga tàu, họ bắt taxi đến khách sạn.
Địa điểm là do Chu Cận Xuyên đặt  qua điện thoại, Tô Ý chỉ   đó là một khách sạn, cũng  suy nghĩ gì thêm.
Nào ngờ khi đến nơi, cô mới phát hiện khách sạn đó là khách sạn bốn  duy nhất ở Dương Thành.