Tô Ý thấy Bạch Miêu Miêu nhanh chóng  tất việc ghi danh mà  gặp  sự khó khăn nào, thì cảm thấy bất ngờ: “Nhanh  mà cô  ghi danh xong  ? Không   khó ?"
"Nhờ  chị đó,  giáo viên Vương đó  dám  gì thêm, còn nhanh chóng  thành thủ tục cho , hơn nữa,  cũng là   nhà máy tiến cử."
Tô Ý sửng sốt chớp mắt: “ tưởng cô   ."
"À,  chỉ là một thư kí bình thường ở nhà máy,   gì đặc biệt,  lẽ bọn họ cảm thấy  phiền phức, nên tranh thủ thời gian để  thi đậu đại học để  càng sớm càng !"
Sau khi trò chuyện một lúc, Tô Ý nhận  Bạch Miêu Miêu thật sự  thú vị.
Bỏ qua việc cô  là bạn học của Lâm Thư Tuyết, thì con  Bạch Miêu Miêu khá cởi mở và chân thành.
Thật may mắn khi họ  duyên gặp  và trở thành bạn học, nên trò chuyện càng thêm vui vẻ.
Khi cả hai chuẩn  xuống lầu, Bạch Miêu Miêu đột nhiên  đau bụng dữ dội: “Xong , bà chủ Tô,   vẻ đến kỳ , mà   mang theo gì cả,    bây giờ?"
Tô Ý hiểu ngay, lập tức kéo cô   nhà vệ sinh: “   mang theo,  trong  ."
Sau khi hai   nhà vệ sinh, Tô Ý lấy từ trong túi xách  một gói băng vệ sinh đưa cho Bạch Miêu Miêu.
Bạch Miêu Miêu cảm động đến mức suýt : “Cũng may là gặp  chị, nếu   cũng    về bằng cách nào."
Khi Tô Ý và Bạch Miêu Miêu  nhà vệ sinh, Chu Cận Xuyên cũng  lên lầu.
Vừa nãy   đợi ở  lầu khá lâu, thấy những  ghi danh xong  lượt rời  nhưng  thấy bóng dáng Tô Ý , nên  nhanh chóng lên lầu tìm.
Khi đến điểm ghi danh,  thấy chỉ còn  một vài học sinh.
Cô giáo Vương  tiếng  bước , thì ngước mặt lên ,  thấy  trong bộ quân phục, với dáng vẻ uy nghiêm, ngay lập tức tươi   dậy: “Vị đồng chí  cũng đến ghi danh ?"
Chu Cận Xuyên lắc đầu một cái: “Không , xin hỏi  vị đồng chí nữ nào tên Tô Ý đến ghi danh ?"
Cô giáo Vương  đến tên Tô Ý lập tức nhức đầu: “Đồng chí đó là —
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-505.html.]
Chu Cận Xuyên tự nhiên tiếp lời: “Cô  là vợ ."
Nụ   mặt cô giáo Vương lập tức biến mất, cô  gượng gạo: “À, đồng chí đó  ghi danh xong , sớm  rời ."
Chu Cận Xuyên dừng  một chút,  nghĩ  chờ  lầu lâu như , nếu như cô rời  thì chắc chắn  sẽ  thấy cô.
Cảm thấy  điều gì đó  ,  vội vàng   ngoài văn phòng để tìm.
Khi xuống cầu thang,  bất ngờ  thấy giọng  quen thuộc từ phía .
DTV
Vừa nghiêng đầu, thì   thấy Tô Ý đang   cầu thang.
"Sao em  ở đây?"
Tô Ý thấy Chu Cận Xuyên lập tức vui mừng chạy : “Sao   tới đây? Em  mới ghi danh xong,  nhà vệ sinh một chút, suýt nữa thì  gặp  ."
Chu Cận Xuyên  khó hiểu: “Phải  ? Vừa  giáo viên đó  em  rời  từ sớm,   tưởng em mất tích, khiến  vô cùng lo lắng."
"Là giáo viên phụ trách ghi danh ?"
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng, thấy Tô Ý  vẻ  thoải mái,  hỏi: “Sao ? Ghi danh  thuận lợi ?"
Tô Ý khẽ mím môi, chuẩn  trả lời.
Bạch Miêu Miêu ở bên cạnh bước đến: “Người tên Vương đó thật quá đáng,   đối xử với chị như , bây giờ còn cố tình  chị  rời , cô  đang âm thầm  gì ?"
Nói xong, lúc  Bạch Miêu Miêu mới chào Chu Cận Xuyên: “Đồng chí,  là chồng của bà chủ Tô đúng ? Anh nhất định  giúp cô  giải quyết chuyện ."
Chu Cận Xuyên  hiểu: “Rốt cuộc  xảy  chuyện gì?"
Ngay  đó, Bạch Miêu Miêu kể   bộ sự việc  xảy  tại điểm ghi danh.
Sau khi  xong, khuôn mặt Chu Cận Xuyên trở nên nghiêm túc: “Người giáo viên như  còn ở  lớp bổ túc thì chỉ là một tai họa.".