Ông Chu và Chu Hoằng Nghĩa cũng cố ý ở nhà chờ đón chứ    ngoài, còn Triệu Lam  chuẩn  trái cây và bánh từ sáng sớm để tiếp đãi khách.
Sau 11 giờ, cuối cùng ông Mặc cũng đến,   lập tức  dậy,  ngoài đón tiếp.
Trước đó Tiểu Vũ và Noãn Noãn  gặp ông Mặc ở đại viện, nên bây giờ  vui mừng chạy tới chào ông : “Ông nội Mặc—— "
Tô Ý thấy ông  cầm theo một chồng sách và tài liệu dày,  khỏi cảm thấy hiếu kỳ: “Ông Mặc, những thứ  là ——"
Ông Mặc  ha hả  đưa đồ cho hai : “Đây là quà cưới  đặc biệt chuẩn  cho hai , cũng là tài liệu ôn tập   vất vả thu thập ."
Nghe ,   đều bật .
Tô Ý vội cảm ơn: “Hiện tại món quà  thực sự  hữu ích,  còn đang   kiếm tài liệu ở , cảm ơn ông Mặc  nhiều"
Ông Mặc thấy cô thích thì vui vẻ gật đầu một cái.
Sau đó, ông   sang phía ông Chu  : “Lão gia tử,  lâu  gặp, vẫn khỏe chứ hả,  thấy ông  vẻ còn khoẻ hơn   chúng  gặp , thế     gần đây ông mới   viện?"
DTV
Ông Chu vội vã xua tay: “Chỉ  viện một ngày   ngay, bây giờ nhờ  cháu dâu ở nhà giúp đỡ, sức khỏe  mỗi ngày một  lên."
"Đi thôi,  nhà  ."
Sau khi  nhà,  xuống, hai  bắt đầu ca ngợi lẫn .
Tô Ý ngạc nhiên  Chu Cận Xuyên: “Hóa  ông nội và ông Mặc cũng quen   ?"
Chu Cận Xuyên  một tiếng: “Có lẽ là ,  cũng mới  thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-501.html.]
Ông Mặc cũng gật đầu : “Thực   và lão gia tử  quen  khi  đến Cận Xuyên, chỉ là ban đầu    Cận Xuyên là cháu trai của ông , khi  gặp   ở Tây Bắc,   thấy   là   đáng tin cậy,  thể  việc lớn."
"Còn tiểu Tô cũng  , hồi đó   nghĩ sớm muộn gì cũng  dự lễ cưới của hai đứa trẻ,  ngờ vẫn  kịp."
Nói về mối duyên của hai đứa trẻ, Triệu Lam ở bên cạnh cũng  nhịn .
Bà  liền kể sơ qua về việc con trai  thương và con dâu nhận , vì   đều ở Bắc Kinh, sớm muộn gì cũng  .
Nghe xong, ông Mặc  khỏi cảm thán một hồi.
Sau khi Triệu Lam  xong, bà   đồng hồ,  dẫn Tô Ý  bếp tiếp tục công việc.
Thời gian còn  để cho những  đàn ông trong nhà trò chuyện với .
Chu Cận Xuyên vốn định nhân cơ hội  hỏi ông Mặc về tình hình ở miền Nam.
  ngờ, ông Mặc     câu đầu liền mở miệng ngay: “Hôm nay  đến đây còn một việc nữa,    gần đây   bắt   nhiều gián điệp ở thành phố Bắc Kinh? Có  liên quan đến tình hình hiện tại của đất nước ?"
Ông Mặc   dứt câu, ba  còn  đều ngạc thốt lên: “Làm  ông ?"
Ông Mặc  bí hiểm: “Thực   giấu gì  , thời gian  ở viện nghiên cứu miền Nam, công việc nghiên cứu vẫn  giữ bí mật cao độ,  ngờ vẫn gặp  gián điệp và tài liệu cũng  tiết lộ  ngoài, cũng may mà cuối cùng  cứu vãn ,   thiệt hại thực sự."
"Mọi  cũng ,  từ nước M trở về, với kinh nghiệm sống và  việc nhiều năm ở đó,  nghĩ  lưng chuyện  cũng  thể thiếu sự thúc đẩy của họ, nên  đặc biệt đến để báo cho   ."
Chu Cận Xuyên và    xong, đồng thanh cảm ơn: “Cảm ơn ông Mặc, thông tin   hữu ích cho chúng ,  sẽ nhanh chóng liên lạc với quân khu miền Nam."
Ông Chu ngừng  một chút  dặn dò ông Mặc: “Các ông  nghiên cứu khoa học  luôn cẩn trọng, dù ở thành phố Bắc Kinh cũng  thể lơ là, ngay cả trong môi trường học đường cũng  thể coi thường.
Ông Mặc  xong cũng cẩn thận gật đầu một cái: “  .".