Khi hai  đang trò chuyện với ông Mặc, thì Lâm Lạp Bắc  một bên lén  trộm.
Anh      về ông Mặc từ , cũng    một chuyên gia vật lý mà trường Thanh Bắc  mời từ miền Nam về,   khi còn ở nước ngoài ông  là nhân tài cấp quốc bảo.
Nước Hoa   nỗ lực  nhiều năm mới mời  ông  từ nước ngoài về quê hương.
Thật  ngờ, một  tài giỏi như   quen  Tô Ý từ ? Hơn nữa, ông  còn kiên nhẫn tìm cách giúp Tô Ý  học bổ túc đêm?
Anh   hiện nay việc xin học bổ túc  khó khăn,  đây lúc Tiểu Tuyết   học bổ túc mà gia đình còn  thể sắp xếp.
Khi Bạch Miêu Miêu thấy Lâm Lạp Bắc cứ  đó ngẩn  thì cô  vẫy tay gọi: “Anh Tiểu Bắc,   nghĩ xong chuyện dạy kèm ?"
DTV
Lâm Lạp Bắc lấy  tinh thần, vội vàng đặt tài liệu học tập xuống  mặt cô : “Tạm thời  , những tài liệu  là do  mượn  từ bạn cùng phòng, cô mang về xem ,  hiểu thì gọi điện cho ."
Nói xong,   bước  khỏi tiệm cơm.
Bạch Miêu Miêu  thấy món ăn    dọn lên,  khỏi gọi to: “Anh Tiểu Bắc,   ăn ?"
Tiếng gọi   thu hút sự chú ý của Tô Nhân.
Bà  nhanh chóng bước  ngoài: “Tiểu Bắc, con  ."
Lâm Lạp Bắc  thấy  gọi , thì  tự chủ  mà dừng ,  đầu hỏi: “Mẹ  chuyện gì ?"
"Cô gái  nãy là thế nào? Mẹ nhớ cô gái đó là bạn học   của Tiểu Tuyết." 
Lâm Lạp Bắc mím môi: “Không  gì, cô  đến mượn tài liệu học tập của con thôi.
"Vậy chuyện dạy kèm mà cô gái đó  khi nãy là ?"
"Không  gì,  đừng quan tâm, dù …”
Lâm Lạp Bắc  kịp dứt lời, Bạch Miêu Miêu  vội vàng xách túi chạy  khỏi tiệm: “Anh Tiểu Bắc,   chạy nhanh , cặp sách của —"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-499.html.]
Sau khi đưa  cặp sách cho Lâm Lạp Bắc, cô  mới để ý thấy Tô Nhân  bên cạnh.
"Chào dì ạ, cháu là Bạch Miêu Miêu,  đây chúng   gặp  , cháu là bạn học của Tiểu Tuyết."
Nói xong, cô  lập tức xua tay: “Dì đừng hiểu lầm, hiện tại cháu  còn liên lạc với Tiểu Tuyết nữa, những chuyện trong thư mà Tiểu Tuyết  cháu  hiểu rõ , cháu đến tìm Tiểu Bắc để mượn tài liệu ôn tập,   cháu sẽ  đến tiệm của Tô Ý gây phiền phức nữa."
Tô Nhân càng  càng cảm thấy khó hiểu: “Tiểu Tuyết   gì trong thư? Nó bảo cháu đến đây gây rối ?"
Bạch Miêu Miêu thốt lên một tiếng,  vội vàng giải thích về những gì  xảy  hôm qua.
Lâm Lạp Bắc  xong, thì tay chân   chút mềm nhũn.
Đang định chuồn  thì  Tô Nhân gọi .
Đứng  những sinh viên và   đường qua , baf  mắng Lâm Lạp Bắc một trận tơi bời.
Bạch Miêu Miêu nhận    gây  rắc rối, vội vàng chạy trở  tiệm để tìm sự trợ giúp.
Tô Ý  cô  một cái,  nhanh chóng bước  ngoài.
"Mẹ,  đừng tức giận, giữ gìn sức khỏe.”
Tô Nhân thở dài một : “Mẹ  con sợ   vui, nhưng   chuyện như  con đừng nghĩ  thể lừa ,   ở đây, nếu nó còn dám kiếm chuyện với con nữa, thì  sẽ  để nó sống yên ở nông thôn ."
Tô Ý nũng nịu khoác tay : “Con  ,   con nhất định sẽ báo cho  ."
Tô Nhân mỉm  một chút,  nghiêm túc : “Lúc nãy khi con  chuyện với ông Mặc,    bên cạnh   một chút, ông  là một chuyên gia lớn, hiện đang là giáo sư ở Thanh Bắc.
Mẹ nghĩ những gì ông  , con nên nghiêm túc xem xét."
"Mẹ,  cũng nghĩ con nên thử thi đại học ?"
"Nếu  khả năng, tại    thử? Đọc nhiều sách, mở rộng tầm mắt luôn là điều ,    học bổ túc đêm  chỉ  thể tự tham gia thi đại học, mà còn  thể  cơ hội  giới thiệu  các trường đại học nữa.".