"Chủ tiệm cứ yên tâm, tiệm cơm của cô sạch sẽ như , chúng  đều thấy rõ là vệ sinh   vấn đề gì!”
" ! Mọi  đều thích món ăn ở đây,   chúng  sẽ thường xuyên ghé qua!"
DTV
Tô Ý thấy    bình tĩnh , liền thở phào nhẹ nhõm và chuẩn    công việc.
Không ngờ, khi cô   lưng, thì cô gái tóc dài lúc nãy  lên tiếng: “Dù   ruồi, thì tiệm của các  vẫn lừa dối khách hàng."
Tô Ý cau mày, ngay  đó cúi đầu  về phía cô : “Vậy xin hỏi, quý khách  lừa dối ở điểm nào?"
"Các , món “Thịt xào dưa cá” của các      cá,   xem kỹ ."
Lúc đầu Tô Ý còn tưởng cô   chiêu thâm sâu gì đó,  ngờ chỉ là vấn đề nhỏ nhặt như .
Trước đây cô nghĩ đây là một thú vui, nhưng  ngờ    nghiêm túc đến ?
Cô kiềm chế nụ  và : “ , món “Thịt xào dưa cá” quả thật   cá, trong thực đơn của chúng   ghi rõ ràng."
"Không chỉ món “Thịt xào dưa cá”   cá, món “Xương heo cặp vợ chồng” cũng   vợ chồng gì cả, đúng ,  thấy quý khách còn gọi món “Kiến leo cây”, món  cũng   kiến,  thể ăn yên tâm nhé."
Tô Ý  dứt lời, những thực khách xung quanh cũng  ầm lên.
"Cả món “Ngựa lăn lộn” cũng   ngựa."
"Bánh vợ cũng   vợ ."
Chu Tĩnh Đồng thấy     ầm lên, tức giận đến mức dậm chân định bỏ .
Ai ngờ, ngay  đó, một gói giấy rơi từ túi cô  .
Tô Ý cúi xuống nhặt lên,  thấy bên trong gói giấy là vài con ruồi chết, thì ngay lập tức cảm thấy ghê tởm.
"Tiểu Cần, gọi điện thoại báo công an ! Có  mang ruồi đến quấy rối."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-493.html.]
Mọi  thấy tình hình , cũng  dọa sợ.
Ai mà ngờ  cô gái xinh  như   mang theo một gói ruồi trong túi của .
Không rõ cô  là cố tình gây khó dễ cho  khác  định ăn chùa nữa?
Chu Tĩnh Đồng  thấy   ở quầy thực sự gọi điện báo công an, liền hoảng hốt.
"Miêu Miêu, cô mau cứu  với, cô cũng là bạn học của Tiểu Tuyết mà!”
Bạch Miêu Miêu mím môi: “Tĩnh Đồng, cô  hả giận chính là cách  đó hả? Chuyện  thật sự là  của cô, cô xin  chủ tiệm và nhận  !"
Chu Tĩnh Đồng tức giận, chất vấn ngược : “Tiểu Tuyết   cô  bắt nạt như ,  giúp   hả giận một chút cũng   ?"
"Không  là  thể, nhưng vấn đề vẫn  rõ ràng, hơn nữa cách  của cô cũng  đúng, cô hãy mau xin  ."
"  xin ,   sai."
"Cô!”
Bạch Miêu Miêu thấy bạn   chịu xin , đành  đến quầy để trực tiếp tìm Tô Ý.
"Chủ tiệm, bạn của  chỉ là nhất thời tức giận, việc  chắc chắn là  của chúng  , chị cần bồi thường gì cũng  thể thương lượng, nhưng đừng báo công an  ?"
Tô Ý liếc  cô gái tóc ngắn  mặt một cái: “Vậy  tiên cô hãy  rõ ràng chuyện gì  xảy ,  sẽ xem xét ."
Bạch Miêu Miêu dừng  một chút,  giải thích: "Hai chúng  và Lâm Thư Tuyết đều là bạn học cấp ba,  khi Lâm Thư Tuyết về nông thôn thì    nhiều thư  lóc kể lể,  cũng  rõ tình hình cụ thể,  đó Tĩnh Đồng  chịu nổi  kéo  đến để giúp Tiểu Tuyết hả giận, nhưng  thật sự   cô   dùng cách , nếu    nhất định sẽ ngăn cô , thật xin ."
Tô Ý đánh giá cô gái   mặt, cảm thấy cô  khá thành thật.
"Được,  việc   liên quan đến cô,  chỉ tìm cô ."
" , còn một điều   hiểu,  cách nào mà các cô   mở tiệm cơm ở đây?"
Tô Ý  dứt lời, Chu Tĩnh Đồng  bên cạnh liền gọi với  ngoài một tiếng: "Anh Tiểu Bắc."