Triệu Lam vội vàng  lên: “Như   , chú là bậc trưởng bối, lát nữa còn  nhận ,   thể để chú  rót  ? Để  gọi  khác."
Mạnh Chí Cường  vẫy tay    bếp: “Không  ,   ,   cứ  yên để nhận ,  sẽ ,  khác cũng  quen với phòng bếp ."
Nói xong, ông  nhanh chóng chạy  phòng bếp.
Vừa  trong, Mạnh Chí Cường  lúng túng lấy  một gói giấy nhỏ từ trong túi áo  ngực, liếc   ngoài một cái,  nhanh chóng đổ  một cốc .
Không ngờ  mới đổ , cửa phòng bếp liền  ai đó từ bên ngoài mở .
Hai tay Mạnh Chí Cường vẫn còn đang run rẩy, đột nhiên  thấy    , càng sợ hãi đến mức  đồ cả chất bột  ngoài.
"Chí Cường,  đến giúp ông một tay đây." 
Chu Ái Linh   tiến tới phía  Mạnh Chí Cường: “Ông đang  gì ?"
"Không  gì."
Mạnh Chí Cường  run rẩy lấy khăn lau phần bột đổ  ngoài,  đổ thêm nước  cốc  .
 Chu Ái Linh   thấy  bộ cảnh  : “   thấy hết , ông  đổ thứ gì  trong đó?"
Mạnh Chí Cường vẫn cố gắng chối cãi: “Không  gì, Ái Linh,   bà  hoa mắt  đấy chứ? Đây là cốc  cho ba, bà mang   ,  sẽ chuẩn  cốc khác."
Chu Ái Linh trong đầu thật nhanh thoáng hiện qua cái gì, ngay  đó liền lấy một con d.a.o ở bên cạnh chĩa  ông : “Nếu ông  thừa nhận,  thì tự uống một ngụm, thử một chút xem.” 
Mạnh Chí Cường cố gắng giãy giụa  cuối: “Chu Ái Linh, hôm nay là ngày vui của nhà họ Chu, mà bà đang  gì ? Nếu như bà thấy    sạch sẽ,  sẽ pha một cốc khác là ."
Nói xong, ông  định đổ cốc   bồn rửa.
Không ngờ ngay giây tiếp theo, đột nhiên  hai  bất ngờ xông  bếp, giật lấy cốc  từ tay ông : “Mang ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-481.html.]
Chu Ái Linh  cảnh tượng  mặt liền hoảng hốt: “Chuyện gì xảy  ? Các  dựa   mà bắt , đây là nhà họ Chu!”
"Mặc kệ bà   nhảm cái gì, lặng lẽ đưa  sang phòng bên cạnh !"
Nói , hai  liền bịt miệng Mạnh Chí Cường và Chu Ái Linh  kéo  phòng chứa đồ lặt vặt  thông với phòng bếp.
Bình thường đây là nơi cất giữ dụng cụ nấu ăn và thực phẩm,  gian phòng vốn  lớn, một khi đóng cửa , sẽ chẳng  ai để ý đến nơi  vẫn còn  một căn phòng.
Sau khi hai   đưa , những  phụ trách đang bận rộn ở bên ngoài   bận rộn thêm một  nữa tiếp tục pha  và mang  ngoài.
Bên ngoài đông đúc và ồn ào, căn bản chẳng ai để ý rằng  hai   biến mất.
Người ở nhánh thứ hai và thứ ba của gia tộc tuy  chút thắc mắc, nhưng  thấy ông Chu vẫn bình tĩnh như , bọn họ cũng giả vờ như   gì.
Cả nhà vui vẻ uống  trò chuyện với , Tô Ý cũng nhận  nhiều bao lì xì.
Sau khi  thành nghi lễ kính ,   bắt đầu rời  để chuẩn  di chuyển đến nhà hàng.
DTV
Chu Hoằng Nghĩa nhanh chóng   phòng bếp, dặn dò vài câu với những  bên trong,  rời .
Chỉ ít phút  khi   rời , hai  canh giữ  trở  sân , chỉ  gác  của.
Trên đường đến nhà hàng, Tô Ý  kìm  lặng lẽ lén kéo Chu Cận Xuyên: “Lúc nãy khi kính , em sợ c.h.ế.t khiếp, lo rằng   vấn đề, nhưng thấy dì gật đầu với em thì em mới dám kính."
Chu Cận Xuyên mỉm : “Không  , tất cả    đổi."
Tô Y gật đầu một cái: “Vậy là bọn họ   bắt tại nhà?"
Chu Cận Xuyên nhẹ nhàng gật đầu: “ , lát nữa em chỉ cần tập trung tiếp đón  và  trai thôi, đừng lo lắng về chuyện  nữa."
Tô Ý cũng đáp  bằng một cái gật đầu: “Vậy một lát nữa  uống ít rượu một chút."
"Được , vợ, yên tâm ,   chừng mực mà."