Lâm Trạch Tây    kể sơ qua về chuyện chuyển nhà,  đó giải thích với Tô Ý: "Có lẽ  mệt , cộng thêm việc tối qua tức giận nên bây giờ đang  nghỉ ngơi  giường, em  thăm  ."
Tô Ý  , bước nhanh  nhà.
Vừa  nhà, cô  thấy Tô Nhân đang   giường.
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, Tô Nhân vội vàng  dậy: "Tiểu Ý, con đến  ?"
Tô Ý  một tiếng, bước nhanh đến bên giường, mới chỉ một ngày  gặp,  cô  tiều tụy hơn  nhiều.
Quầng thâm và tia m.á.u đỏ hiện rõ  mắt, chắc chắn là bà   thức trắng đêm qua.
Tô Ý  thấy,  khỏi đau lòng: "Mẹ,   ?"
Tô Nhân thấy vẻ mặt lo lắng của con gái, vội vàng mỉm  định xuống giường: "Không , hôm nay dọn nhà, chắc là  mệt quá, nên  nghỉ ngơi một lúc thôi, bây giờ   khỏe .
 , con  ăn tối  ? Mẹ  bảo  ba của con  mua đồ ăn về , hâm nóng  là ăn ."
Tô Ý thấy bà  ốm nặng như  mà vẫn cố gắng xuống giường nấu cơm, vội vàng kéo bà   xuống: "Con  đói, lát nữa con  là  ,   nghỉ ngơi ."
Lúc  dậy, Tô Nhân  cảm thấy choáng váng, bà  cũng  dám cố sức, dựa  giường  xuống: "Đây là bệnh cũ của , lát nữa uống thuốc, nghỉ ngơi hai ngày là khỏi, con đừng lo lắng."
Nói xong, bà   giải thích với Tô Ý: "Mẹ  yên tâm để con ở một , nên  bảo  ba của con mua căn nhà ,   ở gần  cũng dễ dàng chăm sóc con hơn, con  trách  tự ý quyết định chứ? Nhà bên ..."
Tô Nhân  đến đây bỗng nhiên   nên lời, bà    mở miệng  với con gái về chuyện rắc rối ở nhà như thế nào.
Bà  chỉ cảm thấy  gì cũng là khiến con gái ấm ức.
Tô Ý thấy bà   đến đây giọng nghẹn ngào thì lập tức hiểu  chuyện gì.
Vì  cô chủ động : 'Mẹ, chuyện ở nhà, con   , hôm nay  cả  đến đây, Lâm Thư Tuyết cũng dẫn  tư đến."
Tô Nhân  , vội vàng ho khan: "Sao bọn họ  đột nhiên đến đây? Khụ khụ, bọn họ   gì con chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-402.html.]
Tô Ý thấy bà  ho dữ dội, vội vàng rót một cốc nước linh tuyền cho bà  uống.
Đợi bà  hết ho, cô mới từ từ kể  chuyện xảy   ban ngày.
"Mẹ,  yên tâm, con   , hơn nữa, còn  Cận Xuyên ở đây nữa mà." 
Tô Nhân thấy con gái thật sự  , lúc  mới yên tâm: "Con yên tâm,     ở đây, bọn họ còn dám đến gây sự,  sẽ là  đầu tiên  đồng ý."
Tô Ý thấy bà   năng hùng hồn, sắc mặt cũng  khá hơn lúc nãy,  : "Con  ,    nghỉ ngơi cho khỏe  ,  cứ  nghỉ ngơi , con  nấu cơm."
Lúc , Tô Nhân cũng cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn  nhiều, bà  cứ tưởng là do con gái đến nên tâm trạng vui vẻ, cố gắng   dậy.
"Mẹ cùng con  nấu."
Trong phòng khách, Chu Cận Xuyên và Lâm Trạch Tây đang ngại ngùng  .
DTV
Nói chuyện xã giao  hai câu là hết chuyện để .
Nhìn thấy Tô Ý và Tô Nhân  , hai  vội vàng  dậy chào hỏi.
"Dì Tô, dì đỡ hơn  ạ? Cháu   ba  dì dọn nhà mệt quá,   nếu  việc gì, dì cử gọi bọn cháu."
Tô Nhân  thấy  gọi " ba",  mất một lúc mới hiểu   đang gọi Lâm Trạch Tây.
Bà   nhịn  mỉm : "Được, , dì  Tiểu Ý  hôm nay cháu  đuổi  mấy vị khách  mời mà đến, may mà  cháu ở đây, nếu  dì cũng      nữa."
Chu Cận Xuyên  toe toét: "Đó là việc cháu nên ."
Trong lúc  chuyện, Tô Ý   bếp xem qua một lượt, thấy nhà bếp   dọn dẹp gọn gàng, nhất thời cô cũng  tìm  đồ dùng,  ngoài đề nghị sang nhà bên cạnh nấu cơm.
Chu Cận Xuyên thấy  vợ  khỏe, đương nhiên là  xung phong giúp Tô Ý, cũng để thể hiện bản .
Chỉ là khi nghĩ đến tấm nệm trải  đất trong phòng ngủ bên cạnh,  sững ,  đó nhanh chóng chạy về nhà .