Lâm Gia Quốc  thấy những lời  từ miệng bà ,  khỏi trợn trừng mắt, hình như  thể nào hiểu nổi  vợ  chung chăn chung gối với  mấy chục năm,  mà   thể mắng  như   mặt mấy đứa con.
Ông  tức đến run : "Bà bà bà...
Bà đúng là đồ đàn bà chanh chua, bà như  mà còn  dáng   ?!"
Tô Nhân  chút do dự rời khỏi nhà họ Lâm.
Lâm Vọng Đông, Lâm Hạo Nam và Lâm Trạch Tây thấy  thể khuyên can  , đành   theo.
Lâm Gia Quốc tức giận  ở cửa quát: "Lâm Vọng Đông, con   đó cho ba!" 
Từ nhỏ đến lớn, Lâm Vọng Đông là  sợ ba nhất, hơn nữa hiện tại hai ba con  đang  việc chung một đơn vị, nên khi  thấy tiếng ba gọi,    thể  dừng .
DTV
Lâm Hạo Nam  đầu   , mím môi : "Anh cả,  ở  ,   em và thằng ba chăm sóc, sẽ   ."
Lâm Vọng Đông do dự một lúc  gật đầu đồng ý: "Được,  ở  khuyên nhủ ba, hai đứa chăm sóc  cẩn thận,  chuyện gì thì gọi điện thoại cho ."
Sau khi ba  lái xe rời khỏi nhà họ Lâm, Lâm Hạo Nam đang lái xe mới  đầu  hỏi Tô Nhân: "Mẹ,   suy nghĩ kỹ sẽ   ? Hay là đến nhà thằng ba ở tạm , nhà con ở trong trường quân đội,  tiện  ."
Lâm Trạch Tây vội vàng gật đầu phụ họa: " ,  đến nhà con ở ."
Tô Nhân lắc đầu: "Không cần,   về nhà cũ họ Tô."
"Nhà cũ họ Tô?" Thằng hai và thằng ba  , vội vàng khuyên nhủ: "Như  bất tiện lắm, xa xôi thì  , căn nhà đó cũng  hoang tàn lắm ,  ở một    ?"
Tô Nhân lắc đầu : "Hai đứa bao lâu   đến đó ?"
Hai năm nay, sức khỏe bà   khá hơn nên bà   dành  nhiều tâm huyết để dọn dẹp căn nhà cũ họ Tô.
Bà   chỉ cho  sửa sang  căn nhà giống như   mà còn mời những  già từng sống ở đó  trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-395.html.]
Hiện tại tuy chỉ  hai ba  dọn dẹp, chăm sóc, nhưng đều là những  già đáng tin cậy.
Lý do bà  dành nhiều tâm huyết để sửa sang  căn nhà , ngoài việc tưởng nhớ đến ba   khuất, còn là  bản  luôn  một nơi để  về.
Quan trọng hơn,  căn nhà cũ đó còn chôn giấu tâm huyết cả đời của tổ tiên nhà họ Tô.
Tô Nhân suy nghĩ một chút,  đó dặn dò hai con trai: "Hạo Nam, ngày mai con xin nghỉ phép, đến Tây Bắc một chuyển, đến nhà tù tìm gia đình  tráo đổi em gái con, bất kể dùng cách nào, con cũng  khiến bọn họ thừa nhận chuyện năm xưa, món nợ   thể bỏ qua như  ."
"Trạch Tây, ngày mai con  tìm mua một căn nhà cho ,  cần cầu kỳ, chỉ cần gần chỗ em gái con ở là ,   chuyển nhà sớm."
Lâm Hạo Nam và Lâm Trạch Tây thấy   dịu dàng, hiền thục ngày thường hôm nay như biến thành một  khác,  chỉ cãi  với ba  mặt   mà còn kiên quyết bỏ nhà  .
Lúc , bà   đưa  quyết định dứt khoát như , hai   khỏi thầm khâm phục.
"Mẹ yên tâm, con đưa  đến nơi  sẽ về gọi điện thoại tìm nhà ngay."
"Con sẽ  mua vé tàu đến Tây Bắc ngay bây giờ."
Sau khi đưa Tô Nhân về nhà cũ họ Tô, hai  em chia tay , mỗi  một việc.
Tô Nhân một  trở về nhà cũ họ Tô khiến mấy  ở đó giật : "Bà chủ,  bà  về một  muộn như ?"
Tô Nhân lắc đầu : "   với   bao nhiêu  , bây giờ  thể gọi  như  nữa,   cứ gọi  là đồng chí Tô hoặc Tiểu Tô là ."
Nói xong, bà  bảo    ngủ còn  về phòng thu dọn đồ đạc.
Đợi    hết, Tô Nhân mới thong thả  dạo quanh căn nhà cũ.
Tuy hiện tại căn nhà   khôi phục  như xưa, nhưng  thứ đều   đổi, nghĩ đến việc năm xưa, ba của bà   đồng ý để bà  gả cho Lâm Gia Quốc, bà   khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Tuy bà   Lâm Gia Quốc  chút gia trưởng, coi trọng sĩ diện hơn bất cứ thứ gì.
 bà   ngờ rằng, trong lòng ông , sĩ diện còn quan trọng hơn cả bà , quan trọng hơn cả con gái ruột của ông .