Lâm Thư Tuyết thấy Tô Nhân  về nhà  vội vã gọi  cả và  ba về, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, cô  cố gắng giữ bình tĩnh liếc  Tô Nhân, nào ngờ  chạm  ánh mắt của bà .
Lâm Thư Tuyết chột   gượng gạo: "Mẹ,   hôm nay  ngoài gặp chuyện gì   ạ? Sao   gọi  cả và  ba về gấp như ?"
Tô Nhân cố kìm nén cơn giận, thản nhiên : "Không  gì,   con  thi đại học ? Lên lầu học bài ."
Lâm Thư Tuyết thấy bà  cố tình đuổi  , đương nhiên  đồng ý, viện cớ: "Mẹ, hiếm khi hôm nay   đều ở nhà,  là con ở  phụ dì nấu cơm nhé."
Tô Nhân  lạnh trong lòng, lúc  bà  mới nhận   đây   xem thường đứa "con gái"  : "Được,  con  rửa rau ."
Lâm Thư Tuyết sững , hình như  ngờ Tô Nhân  nhẫn tâm bắt   rửa rau.
 vì  lấy lòng , cô  đành ngoan ngoãn   bếp.
Nhìn thấy vẻ mặt ấm ức của em gái, Lâm Lạp Bắc  khỏi lên tiếng bênh vực cô : "Mẹ, hôm nay    ? Sao  hung dữ với Tiểu Tuyết thế?"
Lâm Gia Quốc cũng  chút bất mãn  Tô Nhân,  mở miệng giọng điệu  mang theo tia chất vấn: " , bà   thế? Ra ngoài một chuyến về là như  ai bỏ bùa , Tiểu Tuyết  chọc giận bà  ? Hôm nay con bé ngoan như ,  học bài  gọt trái cây, còn  xuống bếp phụ giúp, bà xem bà..."
Lời Lâm Gia Quốc còn  dứt, Tô Nhân     thêm nữa: "Ngay cả ông cũng thấy con bé  vấn đề, chẳng lẽ ông  nghĩ đến...
Thôi  , đợi lát nữa thằng cả và thằng ba về,  sẽ  chuyện với  ."
Lúc mấy  đang  chuyện ở phòng khách, Lâm Thư Tuyết lén lút ghé tai  cửa bếp,   xem họ đang  gì.
Nghe thấy ba và  tư đều đang bênh vực , trong lòng cô  cảm thấy hả hê.
 khi  thấy giọng điệu kiên quyết của Tô Nhân   thấy Lâm Hạo Nam  bên cạnh lạnh lùng  , tim cô  như rơi xuống vực thẳm.
Hôm nay, khi ở nhà với hai  họ, cô   cảm thấy  gì đó  .
Rõ ràng là chuẩn   ngoài , nhưng  chần chừ mãi  chịu .
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-391.html.]
Sau đó cô  cố tình  ngoài, lúc  mới thấy hai  vội vàng lái xe rời .
Lúc đó cô  cũng gọi taxi đuổi theo, nhưng vì cách quá xa, cuối cùng   lạc mất ở gần bệnh viện.
Nghĩ đến việc Tô Ý  thể sống ở gần đó, cô  bỗng dâng lên dự cảm chẳng lành.
Vì , cô   vội vàng gọi điện thoại cho Lâm Lạp Bắc về nhà, bình thường Lâm Lạp Bắc là   thiết với cô  nhất, nếu thật sự  chuyện gì xảy , Lâm Lạp Bắc nhất định sẽ bênh vực cô .
Cái nhà , cô  tuyệt đối sẽ  rời .
Ở bên ,  khi nhận  điện thoại của Lâm Hạo Nam, Lâm Vọng Đông và Lâm Trạch Tây đều lập tức lái xe về nhà.
Lâm Thư Tuyết vẫn luôn âm thầm chú ý đến động tĩnh bên ngoài,  thấy tiếng của hai , cô  giả vờ vui mừng mở cửa: "Anh cả,  ba, hai  về ! Có đói  ạ? Bữa tối sắp xong ."
Vừa dứt lời,  đợi những  khác lên tiếng, Tô Nhân  gọi chồng và bốn đứa con trai: "Mọi  đến phòng sách hết ,   chuyện   với  , Tiểu Tuyết lên lầu  ." 
Lâm Thư Tuyết thấy bà  cố tình tránh mặt , nỗi sợ hãi trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Cô  bèn giả vờ nũng nịu: "Mẹ,  chuyện gì mà  thể   mặt con chứ, con cũng  ở  ."
Tô Nhân  cô  bằng ánh mắt lạnh lùng, lặp  một  nữa: "Con lên lầu  ."
Thấy , Lâm Thư Tuyết đành  ba và  tư bằng ánh mắt uất ức.
Lâm Lạp Bắc   đỡ cho cô , nhưng cũng cảm thấy hôm nay    gì đó  kỳ lạ, đành  an ủi: "Tiểu Tuyết ngoan, em lên lầu  , sắp đến sinh nhật em ,     cùng   bàn bạc xem nên tạo bất ngờ gì cho em thì ."
Lâm Thư Tuyết  , đành gật đầu đồng ý: "Vâng ạ,  em lên lầu ."
Đợi cô  lên lầu, những  còn    phòng sách.
Tuy Lâm Vọng Đông và Lâm Trạch Tây  mới về, nhưng họ đều nhận  bầu  khí trong nhà  gì đó  , hai   ,  ai  chuyện gì đang xảy ..