Chu Cận Xuyên thấy đáy mắt cô lóe lên tia lạc lõng, bèn đưa tay vỗ vai cô: "Dì    nhận  em, chỉ là  dám nghĩ theo hướng đó thôi.
  em ,   thể cảm nhận  bà   quý mến em, nếu  cũng sẽ  thường xuyên mang đồ đến cho em, còn đưa em  khám thầy thuốc, nhờ  ba đưa em  mua cửa hàng."
Tô Ý suy nghĩ một lúc  gật đầu: "Hôm nay em thấy  tâm lý lắm, từ bao giờ mà   cách an ủi  khác thế?"
Chu Cận Xuyên xùy một tiếng  : "Tối qua  mới hứa với em xong, đương nhiên  thể hiện cho  chứ."
Nói ,  giúp cô mở cửa xe: "Lên xe , về nhà còn  dọn dẹp  một chút, đúng , mai  hai đến, em đừng  lỡ miệng  chuyện  trải nệm ngủ  đất đấy nhé."
Tô Ý giả vờ như  hiểu: "Không      lý do chính đáng ? Sao còn   dối?" 
"Anh...
Anh chủ yếu là sợ để  ấn tượng  với dì."
"Vậy tối nay  chuyển sang phòng Tiểu Vũ ngủ , như  sẽ  cần   dối nữa."
.....
Buổi tối, Chu Cận Xuyên vẫn thành công ngủ  đất.
 sáng sớm hôm ,   dậy sớm thu dọn, chuyển chăn gối sang phòng Tiểu Vũ.
Tuy ngoài miệng Tô Ý   hồi hộp, nhưng  khi thức dậy, cô vẫn luôn tay luôn chân, hết dọn dẹp nhà cửa  đến chuẩn  đồ ăn.
Chu Cận Xuyên  khuyên cô nghỉ ngơi một chút, nhưng nghĩ , rảnh rỗi càng dễ khiến cô thêm căng thẳng, chi bằng cứ để cô bận rộn một chút sẽ  hơn.
Mãi đến mười giờ sáng,  thứ   chuẩn  xong xuôi, thật sự cũng  còn việc gì để  nữa.
Lúc  Tô Ý mới  quần áo, chải  tóc.
Chu Cận Xuyên   ý tứ, liên tục khen cô xinh : "Em cũng đừng căng thẳng quá, thật  quen   từ  cũng , lát nữa   đến, em cứ trò chuyện với dì một lúc ,  đó  sẽ  riêng chuyện  với  hai  bàn bạc xem nên  thế nào, em thấy ?"
DTV
Lúc , Tô Ý cũng    gì hơn: "Cũng , cứ theo ý  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-387.html.]
Hai   bàn bạc xong, ngoài cửa  vang lên tiếng gõ cửa.
Chu Cận Xuyên    mở cửa.
Vừa mở cửa, Lâm Hạo Nam  xách theo đồ bước  sân: "Cận Xuyên, em dâu, xin  nhé, sáng nay  từ trường quân đội về,  đường  chút việc nên đến muộn.
Vả ,  sợ Thư Tuyết  theo nên  đợi con bé  ngoài  mới đến đây, xin  hai ." 
Lâm Hạo Nam  giải thích xong, định    dẫn   nhà, tiện thể giới thiệu Tô Ý cho bà .
 khi    đầu , bắt gặp ánh mắt ngấn lệ của   đang  Tô Ý chằm chằm  chớp.
Lâm Hạo Nam  hiểu chuyện gì xảy , vội vàng  tới hỏi han.
Nào ngờ,     bước nhanh đến  mặt Tô Ý, ôm chầm lấy cô, đồng thời bật  nức nở.
Tối qua, khi trằn trọc mãi  ngủ , Tô Ý  tưởng tượng   nhiều cảnh tượng khi hai  gặp , cũng nghĩ đến nhiều khả năng.
 cô chỉ  ngờ rằng, Tô Nhân sẽ ôm chầm lấy  mà , rõ ràng cô và Chu Cận Xuyên đều   đến chuyện  tráo đổi.
Những cảm giác  thoải mái mà cô lo sợ cũng  hề xuất hiện, khi  thấy   ruột đang ôm   nức nở, khoảnh khắc  Tô Ý mới nhận   những tình cảm là  thể giả tạo .
Giờ phút , Tô Ý sống ở thế giới  chính là cô, cô chính là Tô Ý.
Người đang ôm cô chính là  ruột của cô.
Nhìn bà   đến đau lòng như , nước mắt Tô Ý cũng như những hạt châu đứt dây, tim cô  khỏi thắt , theo bản năng gọi một tiếng: "Mẹ.."
Tô Nhân  thấy cô gọi , càng  to hơn: "Tiểu Ý, ...
Đến muộn ."
Chu Cận Xuyên  thấy hai   như ,  an ủi nhưng     an ủi thế nào, chỉ khẽ vỗ vai Lâm Hạo Nam.
Lâm Hạo Nam lúc    hình tại chỗ từ lâu, đến khi  Chu Cận Xuyên vỗ vai mới  hồn.
"Cận Xuyên, chuyện gì đang xảy  ? Chẳng   gọi chúng  đến ăn cơm ? Rốt cuộc là  chuyện gì ?"