Chu Cận Xuyên trong mắt lóe lên tia vui mừng: "Ngày mai  gặp  vợ và  vợ,  cũng  căng thẳng,  dịu bầu  khí chút thôi."
Nói xong,   cầm điện thoại lên: "Biết em lo lắng cho , để  gọi  mang xe đến, em lái xe chở  ."
Cúp điện thoại xong, nhân lúc chờ xe, hai  dọn dẹp qua nhà một lượt.
Không lâu  quả nhiên bên ngoài vang lên tiếng xe ô tô.
Tô Ý  lâu  lái xe,  khi lên xe cô   quen một lúc  mới lái xe  thành phố.
Hai  đến nhà hàng ăn cơm ,  đó cùng đến cửa hàng mua một  bát đĩa, cốc chén và hoa quả, bánh ngọt để tiếp khách.
Mua xong đồ dùng, Chu Cận Xuyên  đề nghị đến trung tâm thương mại mua sắm vài bộ quần áo.
Tô Ý  mua đồ xong, trong tay  còn nhiều tiền, bèn khéo léo từ chối: "Không cần , chỉ là gặp mặt thôi mà, hơn nữa quần áo của em vẫn còn đủ."
Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ  cô: "  chỉ  mỗi bộ đồ ,  mua thì ngày mai  mặc gì?"
Tô Ý   mới sực nhớ  Chu Cận Xuyên căn bản  mang theo hành lý.
Cô  nhịn  bật : "Được ,  mua cho ."
Mua sắm cho Chu Cận Xuyên xong, cuối cùng cô vẫn   lôi  mua hai bộ váy mới.
Mua xong hết những thứ , ví tiền của Chu Cận Xuyên gần như trống rỗng.
Thấy đối diện là ngân hàng,  bèn bảo Tô Ý đợi ở trong xe: "Đơn vị  phát một khoản tiền thưởng,  vẫn   nhận, em đợi  một lát,   nhận tiền  ."
Tô Ý thấy   bận rộn cả ngày , lên tiếng: "Em vẫn còn tiền mặt, về nhà em đưa cho  là , đừng  nữa."
Chu Cận Xuyên khựng ,  đó mỉm : "Anh  mệt , hơn nữa   còn  đưa em về nhà ,  khi còn  cùng em về nhà họ Lâm nữa, hơn nữa...
Sau  kết hôn đều cần  dùng đến tiền,  thể lúc nào cũng ngửa tay xin em ?"
Nói xong,  đợi Tô Ý kịp phản ứng,   bước  trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-386.html.]
Tô Ý    đến chuyện về nhà, chuyện kết hôn, nhất thời  kịp chuẩn  tâm lý,  khi  hồn , cô  chút ngại ngùng.
Đang đợi ở ven đường, đột nhiên cô thấy một chiếc xe dừng   mặt.
Cửa kính xe hạ xuống, Tô Ý mới nhận   đó chính là Lâm Trạch Tây,   cùng cô  xem mặt bằng hôm .
Chính xác mà , là  ba Lâm Trạch Tây của cô.
Mặc dù chỉ mới một ngày trôi qua, nhưng khi gặp ,  phận và tâm trạng của họ    khác.
DTV
Thấy  chủ động dừng xe chào hỏi , Tô Ý cũng cố gắng giữ bình tĩnh chào  .
Sau khi chào hỏi xã giao, Lâm Trạch Tây khởi động xe rời .
Lúc Chu Cận Xuyên từ ngân hàng ,    thấy Tô Ý đang mỉm  vẫy tay chào một bóng lưng đàn ông,  khi chiếc xe rời , cô vẫn còn  theo, đến mức     mà cô cũng  phát hiện .
Tim Chu Cận Xuyên thắt ,  đó lặng lẽ  đến bên cạnh cô: "Là  hôm  đưa em về đấy ? Tiếng xe   quen quen."
Tô Ý kinh ngạc  đầu  , thấy  mặt đầy vẻ ghen tuông,  khỏi mím môi : "Anh đoán đúng  đấy, chính là  ."
Chu Cận Xuyên hừ lạnh một tiếng: "Em  cảm thấy nên giải thích gì với  ?"
Tô Ý thấy  sắp giận thật , lúc  mới  hỏi ngược : "Lúc   đến nhà họ Lâm,   gặp Lâm Trạch Tây ?"
Nghe thấy cái tên Lâm Trạch Tây, Chu Cận Xuyên vô thức sững : "Em  ai cơ? Lâm Trạch Tây?"
" ."
"Không    là con thứ ba nhà họ Lâm...
Hóa   đàn ông  xem mặt bằng với em hôm  là  ?"
Tô Ý  gật đầu: "Bất ngờ ? Thật , lúc đầu em cũng  dám chắc     là em trai của Lâm Hạo Nam  , chỉ là cảm thấy tên của họ khá giống  thôi."
Chu Cận Xuyên  giật : "Vậy  dì đến nhà  hôm , hóa  em  gặp bà  từ  ?"
Tô Ý  gật đầu: "Vâng, em cũng  ngờ, hóa  bọn em  gặp  từ lâu , chỉ là em  nhận  bà , bà  cũng  nhận  em."