Chu Cận Xuyên nắm tay cô vẫn  buông, suy nghĩ một lúc mới lên tiếng: "Quả thật   chuyện   với em."
Nói xong,   đồng hồ  tay: " mà  để  về nhà gọi một cuộc điện thoại  ."
Tô Ý cũng đoán  phần nào, chỉ ừ một tiếng   hỏi thêm nữa.
Đợi hai  về đến nhà, Chu Cận Xuyên lập tức bấm máy gọi  một cuộc điện thoại đường dài, nét mặt   nghiêm túc,  thể thấy   cũng  chút căng thẳng.
Sau khi điện thoại  kết nối,   nhỏ vài câu  vội vàng cúp máy.
Tô Ý thấy   vẻ nghiêm trọng, rót  đưa cho : "Có chuyện gì ?"
Chu Cận Xuyên kéo tay cô đến  xuống ghế: "Em còn nhớ chuyện  từng  sẽ giúp em tìm ba  ruột chứ? Sau đó vì   thương  viện nên chuyện   gác , đó là một phần nguyên nhân, mặt khác, thông tin về  gửi tiền và bưu phẩm ở Bắc Kinh đều  cố ý xóa sạch."
"Tuy nhiên, may mắn là bên phía quê em  tra  một  thông tin hữu ích.
Mấy hôm , khi  bảo Tạ Tiểu Quân về Tây Bắc, tiện thể    ghé qua bưu điện bên đó, tìm kiếm trong đống sổ sách cũ và tìm thấy bản ghi gốc lúc đó.
Người gửi tiền và đồ đạc cho nhà họ Tô chính là Lâm Thư Tuyết."
"Nói chính xác hơn là cô  dùng giấy tờ giả để gửi,  nên lúc đầu mới  tra  ,  phụ nữ  quả thực  xảo quyệt."
Tô Ý ngẩn   Chu Cận Xuyên giải thích, sững sờ một lúc lâu mới thốt lên: "Vậy năm đó đứa bé  nhà họ Tô cố ý đưa đến Bắc Kinh chính là Lâm Thư Tuyết?"
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng, sợ cô nhất thời khó lòng tiếp nhận, bèn giải thích thêm: " , mặc dù cô  dùng tên giả nhưng chữ  thì  thể giả .
Anh  chuyện    đường đột với em, nhưng may mắn là nhà họ Lâm cũng  coi là môn đăng hộ đối."
Nhắc đến nhà họ Lâm, Tô Ý mới nhớ   đầu tiên gặp Lâm Hạo Nam.
Lúc đó,     đùa rằng cô  giống    lúc trẻ.
Tuy lúc đó Tô Ý  chút tò mò nhưng cô  ngờ rằng   chuyện trùng hợp như  xảy  với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-384.html.]
Lâm Hạo Nam  mà  là  trai ruột của cô.
Nghĩ đến những  gặp gỡ  khi đến Bắc Kinh và sự quan tâm của   dành cho , Tô Ý càng cảm thấy phức tạp hơn.
Bây giờ nghĩ ,  chuyện đều  manh mối.
DTV
Chỉ là cô   tổn thương bởi tình  trong cả hai kiếp nên  với việc  còn ảo tưởng gì về tình  nữa.
Hơn nữa,  khi Chu Cận Xuyên gặp chuyện, cô cũng  còn tâm trí  mà bận tâm đến  khác.
Ban đầu cô cứ nghĩ cho dù   thật sự của  đang ở Bắc Kinh, nhưng với  mà   từng gặp mặt từ khi sinh  thì liệu  tình cảm sâu đậm gì , huống chi  một cách nghiêm túc thì đó là gia đình của nguyên chủ.
 khi thật sự   Lâm Hạo Nam là  trai ruột của , Tô Ý vẫn  khỏi cảm động.
Một cảm giác  xa lạ  quen thuộc len lỏi trong lòng, Tô Ý thầm nghĩ  lẽ đây chính là cái gọi là huyết thống tình thâm?
Suy nghĩ miên man một hồi, Tô Ý mới ngẩng đầu lên  Chu Cận Xuyên: "Anh    của Lâm Hạo Nam tên gì ?"
Chu Cận Xuyên  hiểu ý cô lắm, nghĩ một lúc  đáp: "Cái   thật sự  ,   ít khi đến nhà bọn họ, nhưng   bà  họ Tô."
Tô Ý   khẽ giật , trong đầu bất chợt hiện lên hai cái tên Tô Nhân và Lâm Trạch Tây.
Chu Cận Xuyên thấy cô cứ trầm ngâm mãi, tưởng cô nhất thời khó lòng tiêu hóa nổi, chủ động đề nghị: "Hay là  hẹn Lâm Hạo Nam đến đây gặp mặt  tính tiếp?"
Tô Ý do dự một chút  lên tiếng: "Cũng ,  đây, lúc còn ở Tây Bắc, Lâm Hạo Nam từng  khi nào em đến Bắc Kinh,    dẫn  đến gặp em ăn bữa cơm,  là gọi họ đến đây ăn cơm luôn ,  thấy ?"
Cô thật sự   ,  đó   là Tô Nhân  .
Không  là   khác  mà là  đích  gặp mặt một .
Chu Cận Xuyên   cũng  tán thành: "Vậy bây giờ  gọi điện cho Lâm Hạo Nam, em đừng sốt ruột."
Suốt thời gian qua, Lâm Hạo Nam bận rộn huấn luyện và dạy học ở trường quân đội, cũng   thời gian về thăm Chu Cận Xuyên..