Tô Ý cũng bắt đầu giúp  chuẩn  lương khô như  khi.
Không ngờ  bước  bếp thì  tiếng gõ cửa bên ngoài.
Tô Ý ở gần của nên  mở cửa.
Vừa mở cửa, cô thấy  đến chính là Tần Vân Phong,   lâu  gặp.
Ngay khi  thấy Tần Vân Phong, Tô Ý đột nhiên nhận  rằng  lâu     xuất hiện.
Kể từ  khi nhà họ Tô rời ,   từng ghé qua cửa tiệm vài , nhưng  đó   vì lý do gì mà  thấy   nữa.
Chuyện  Tô Ý cũng  để tâm lắm, nhưng bây giờ  thấy  , cô cảm thấy hình như   gầy   ít, trông như một  khác.
Cảm giác như    trải qua một cú sốc nào đó.
 những chuyện   liên quan đến cô.
Chỉ là  ngờ    trực tiếp đến đây, nên  mặt cô lộ vẻ  vui: "Anh đến đây  gì?"
Tần Vân Phong ngơ ngác  cô một lúc,  đó : " đến để tạm biệt cô."
Tô Ý nghi hoặc    một cái: "Tạm biệt?"
"Ừm, đoàn trưởng Chu   với cô ? Lần   cũng tham gia nhiệm vụ ở khu vực  ,   ......"
Câu  của Tần Vân Phong   hết thì  Chu Cận Xuyên từ trong nhà bước  ngắt lời: "Phó đội trưởng Tần? Anh  về chuẩn  cho , đến đây  gì?"
Tần Vân Phong thấy Chu Cận Xuyên đến, cũng  nán  lâu, chỉ gật đầu chào .
Sau đó  sang  Tô Ý : "Cô hãy tự chăm sóc bản   nhé,   đây."
Nói xong liền bước nhanh biến mất trong bóng đêm.
Tô Ý kinh ngạc đóng cửa ,  đó  đầu  Chu Cận Xuyên: "Lần  các    khu vực  ?"
Chu Cận Xuyên thấy  thể giấu , đành  gật đầu : " , nhưng  và lão Lục  từng  qua đó ,  đáng sợ như em nghĩ .
Phó đội trưởng Tần  lẽ là  đầu tiên , nên mới  lo lắng."
Tô Ý    hai : "Anh đừng lừa em,  thật , nhiệm vụ    nguy hiểm ?"
Chu Cận Xuyên khẽ thở dài một cái, kéo cô  nhà, thuận tiện  sơ qua về nhiệm vụ.
DTV
"Lý do    cho em  là sợ em lo lắng, nhiệm vụ    tham gia nhiều  , yên tâm ,  sẽ chăm sóc bản  thật ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-335.html.]
Nói xong,  nhanh chóng chuyển đề tài: " ,   đói, em nấu cho  một bát mì nhé?"
Tô Ý   chăm chú một lúc lâu, cuối cùng đành thở dài bất lực.
"Muộn thế  còn  ăn tối, như    em tin   thể chăm sóc bản   ? Đợi ."
Nói xong, cô liền     bếp.
Vào trong, cô  ngẩn ngơ  bếp một lúc,  mới nhanh chóng đun nước nấu mì.
Chu Cận Xuyên  lẽ nghĩ cô  từng  xa nên   tình hình bên khu vực  .
Thực tế, kiếp  cô  xem quá nhiều tin tức và phim tài liệu, cô  rõ ràng khu vực   nguy hiểm đến mức nào.
Ngay cả khi công nghệ hiện đại  phát triển như thế trong kiếp , mỗi năm vẫn xảy   ít chuyện, huống hồ là bây giờ?
Thiếu oxy, chênh lệch nhiệt độ, cát lún, bầy sói, những thứ đó vẫn   là đáng sợ nhất.
Điều đáng sợ nhất là những kẻ săn trộm  vũ khí, những   việc  đều là những kẻ liều mạng, bất cần mạng sống.
 cô cũng hiểu Chu Cận Xuyên    cho cô  những điều  là sợ cô nghĩ nhiều.
Đây là nhiệm vụ của ,  thể khuyên nhủ, cũng  thể từ chối.
Cô càng căng thẳng, lo lắng, chỉ càng khiến  thêm bận tâm, phân tâm.
Nghĩ đến đây, Tô Ý cố gắng giữ bình tĩnh, sắp xếp  tâm trạng,  bưng bát mì rau cải thịt bằm  ngoài.
"Mì xong , ăn !"
Chu Cận Xuyên thấy cô , liền lén  khuôn mặt cô một lúc, thấy cô  ,  mới  yên tâm.
"Hôm nay mì  vẻ cực kỳ thơm."
"Ngon thì ăn nhiều , trong nồi còn đây."
Bình thường Tô Ý sợ  phát hiện  điều  đúng, nên trong các bữa ăn hàng ngày chỉ thêm vài giọt nước suối linh tuyền, đủ để tăng cường sức khỏe.
Giờ   sắp  ngoài thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm như , cô  quan tâm nhiều nữa.
Liền thêm  ít nước suối linh tuyền .
Trong lúc Chu Cận Xuyên đang ăn mì, Tô Ý  trở  bếp, chuẩn   lương khô cho .
Nước để nhồi bột cũng dùng   là nước suối linh tuyền..