Lúc ,  mới sốt ruột, nghĩ  là  chuyện gì xảy  ở quán ăn, chứ bình thường giờ  cô  về nhà một chuyến .
Nghĩ  nên  vội vàng gọi điện thoại đến quán tìm Tô Ý.
Tô Ý  máy nhưng cũng  chủ động nhắc đến chuyện buổi trưa, chỉ  trưa nay quán đông khách nên chiều nay cô  về, ở  chuẩn  cho buổi tối luôn.
Chu Cận Xuyên  , cũng chẳng còn tâm trí  mà để ý xem đầu dây bên   bận , bèn  thẳng luôn chuyện tối nay  dẫn bạn bè về  mắt cô.
“Lâm Hạo Nam là bạn từ thuở nhỏ của ,     đến đây công tác, tiện thể ghé thăm , cũng  gặp em một chút.” 
Tô Ý ừ một tiếng: “Thế còn một  nữa là ai?”
“Là em gái của Lâm Hạo Nam.”
“À,  thôi,  tối gặp!”
Chu Cận Xuyên cúp máy  mà vẫn thấy sai sai.
Mặc dù    chuyện điện thoại, Tô Ý   gì quá đáng, nhưng mà giọng điệu cứ là lạ! Hình như là...
 lạnh nhạt.
Nghĩ  nên  vội vàng giải quyết nốt công việc đang  dở  tức tốc lên đường đến thị trấn.
…..
Lúc , Tô Ý đang  nghỉ ngơi  chiếc ghế xích đu ở sân .
Thấy  đến sớm như , cô buột miệng: “Đến sớm ? Xem  hai  bạn  của  quan trọng thật đấy!”
Chu Cận Xuyên   khựng ,  đó mới để ý thấy Lý Kiến Quốc và Từ Tiểu Cần đang   lưng  sức nháy mắt với .
Anh mỉm ,  xuống đẩy nhẹ chiếc ghế xích đu: “Sao thế? Tâm trạng   ?”
Tô Ý   bằng ánh mắt dửng dưng: “Có ? Có lẽ là do sáng nay dậy sớm quá nên  mệt.” 
Chu Cận Xuyên  cô với ánh mắt đầy yêu thương: “Vậy tối nay  khi ăn cơm xong, chúng  về sớm một chút, em nghi ngơi sớm nhé.”
DTV
“Mà ,  đến sớm như ,   là để đợi bạn, mà là  đến gặp em   ? Có việc gì cần giúp thì cứ  với em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-325.html.]
Tô Ý thấy  vẫn giữ vẻ mặt ngây thơ vô  tội, cũng   vòng vo tam quốc nữa.
Cô bèn  thẳng: “Trưa nay  một nam một nữ đến quán ăn cũng tự xưng là bạn của , lúc đó em bận quá nên  tiếp đón ,  đó  hiểu  cô gái  bỗng dưng hậm hực bỏ , bây giờ nghĩ  chắc là hai  bạn đến từ Kinh Thị mà   .”
“Ở đây em   việc gì cần giúp , tối nay  cứ tiếp đãi bạn bè cho , đừng để      chu đáo.”
Chu Cận Xuyên  , lập tức hiểu  vấn đề.
Thảo nào chiều nay lúc gọi điện thoại cho Tô Ý,  cứ thấy sai sai.
Rồi cả giọng điệu lúc  chuyện của cô nữa, rõ ràng là  chút hờn dỗi.
Thì  là cô đang ghen!
Đây là  đầu tiên  thấy cô ghen, trong lòng  thấy buồn   sợ cô hiểu lầm.
Anh vội vàng giải thích: “Hai  họ sáng nay đột ngột xuất hiện ở văn phòng ,  định bụng chiều nay em về sẽ giới thiệu hai  với em, ai ngờ họ  tự ý đến đó .”
“Cái cô Lâm Thư Tuyết là em gái của Lâm Hạo Nam,   cô   gì khiến em  vui ? Anh   nhé,  với cô    thiết gì .”
“Không  thiết?” Tô Ý  Chu Cận Xuyên với ánh mắt đầy ẩn ý,  đó mỉm  đầy ẩn ý: “Người  cứ  Cận Xuyên,  Cận Xuyên gọi  thiết như ,  còn   ?”
Chu Cận Xuyên  , sắc mặt tối sầm : “Thật sự là  , nhà họ  chỉ  với  hai nhà đó thôi, hồi bé con bé đó  lẽo đẽo theo mấy  trai gọi  Cận Xuyên,  cũng    lâu ngày  gặp, tự dưng  gọi như , sáng nay    thẳng với cô  .”
“Thôi !” Tô Ý trêu chọc: “Nếu hai  là thanh mai trúc mã, gọi một tiếng  thì  là gì?”
Nhìn nụ  của Tô Ý, Chu Cận Xuyên càng cảm thấy bất an.
Anh nghĩ bụng, chắc chắn là giữa trưa  xảy  chuyện gì , nếu  Tô Ý   nhỏ nhen như .
Nghĩ  nên  vội vàng  dậy  tìm Từ Tiểu Cần, định hỏi xem rốt cuộc giữa trưa  xảy  chuyện gì.
Từ Tiểu Cần  sớm nhịn hết nổi,  để Chu Cận Xuyên mở miệng, cô  tuôn  một tràng.
“Hai  đó, nhất là cô gái ,  đến  dò hỏi đủ thứ!”
“Còn chạy  tận trong bếp soi mói chị Tô Ý nhà chúng ! Nói cái gì mà   đây   từng kể chuyện  đối tượng ở đây! Lại còn  Cận Xuyên,  Cận Xuyên gọi suốt! Không  còn tưởng cô  mới là đối tượng của  đấy!”.
.
.