Bên phía nhà họ Tô  đến đồn,  ầm ĩ đòi  thả : "Các đồng chí công an, con gái chúng     truy cứu chúng  ,  các  còn  thả chúng  ?"
Vị công an  tiếp nhận  chiếc TV từ tay Giang Viễn và Lục Tử, giờ   tiếp những  .
Thấy họ gào thét đòi  ngoài, ông quát lên: "Gào cái gì mà gào? Đồng chí Tô chỉ ký giấy  truy cứu việc các  trộm tiền, chứ các  còn lấy trộm TV của hai vị đồng chí , trị giá đến vài nghìn tệ!"
"Cái gì?"
Bốn   xong, mặt mày biến sắc: "Cái TV đó lấy từ quán ăn,     của Tô Ý?" 
Giang Viễn thấy thái độ của bốn , càng hiểu rõ dụng ý của Tô Ý lúc nãy.
"Ai  với các  cái TV đó là của Tô Ý? Cô  mua nhiều TV như  để  gì? Đó là TV của chúng , tạm thời để ở quán một đêm.
Các đồng chí công an, những thành phần sâu mọt của xã hội như bọn họ, ngang nhiên cạy cửa đột nhập trộm cắp, các đồng chí  xử lý nghiêm minh!"
Đến lúc , đám  Tô Hưng Phát mới ngỡ ngàng nhận .
Bọn họ   Tô Ý gài bẫy!
Cô căn bản  hề  ý định tha cho bọn họ!
…..
Bước  khỏi đồn công an, Tô Ý vẫn còn cảm thấy choáng váng vì tờ đơn đoạn tuyệt quan hệ .
Chu Cận Xuyên thấy thế, liền an ủi cô: "Mọi chuyện  sẽ qua,   sẽ  ai  thể dùng tình cảm để uy h.i.ế.p em nữa."
Tô Ý lắc đầu: "Em chỉ nghĩ, tuy rằng em   thanh thản, nhưng lỡ như  khác  chuyện, liệu  ảnh hưởng gì đến  ? Chu Cận Xuyên,   thấy em   quá tuyệt tình ?"
Nghe , Chu Cận Xuyên lập tức dừng xe bên đường: "Tất nhiên là .
Tuy   tiếp xúc nhiều với những  nhà em, nhưng   những gì họ   với em còn tệ hơn thế nhiều.
Ngay cả con gái ruột cũng bán  thì  đáng  thông cảm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-312.html.]
"Chuyện tối qua  dân trong trấn cũng  , cho dù      chuyện, cũng sẽ  ảnh hưởng gì đến , đến mối quan hệ của chúng .
Em là em, họ là họ, xuất    là thứ chúng   thể lựa chọn.
Em chỉ cần nhớ rằng,  sẽ luôn ở bên em."
Mấy ngày nay, Tô Ý luôn cảm thấy nặng nề trong lòng.
Dù  khiến những  đó   tù, nhưng cô vẫn  thể nguôi ngoai.
Vậy mà chỉ với vài lời  của Chu Cận Xuyên, cô bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, tâm trạng cũng thoải mái hơn  nhiều.
 , cô và nguyên chủ đều  thể lựa chọn xuất , gia đình của .
 may mắn , từ nay về , cô    thoát khỏi quá khử.
Phần đời còn , cô   tự do sống theo cách của .
Chu Cận Xuyên nhận  vẻ mặt nặng nề của Tô Ý khi bước  khỏi đồn cảnh sát, nhưng chỉ một lát , cô  nở nụ  rạng rỡ.
Anh thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên véo má cô một cái,  đó lái xe về thị trấn.
Trở  quán ăn, Từ Tiểu Cần và    lo lắng như kiến bò  chảo nóng.
DTV
Tô Ý vội vàng kể  chuyện đêm qua, cũng  rõ tiền và TV đều  lấy  ,   lúc  mới yên tâm.
Tuy nhiên, quán ăn là nơi đông  qua , để tránh lời đồn đại  , cô   rõ thủ phạm là ai.
Buổi tối, khi về đến nhà,   Tô Đại Hải  xoay sở thế nào mà kiếm   điện thoại nhà Chu Cận Xuyên,  gọi đến là đòi gặp Tô Ý.
Tô Ý cũng   gì bất ngờ,  để   kịp mở lời, cô  kể   bộ sự việc, để   khỏi  lặn lội tìm đến đây gây chuyện.
Tô Đại Hải  xong, lo lắng đến mức cuống cuồng, lập tức  bắt xe đến đây.
Tô Ý thẳng thừng ngăn cản: "Tô Đại Hải, nếu   trơ mắt  cái gia đình nhỏ bé mà  vất vả lắm mới gây dựng  sụp đổ, thì cứ việc đến đây, tiện thể ký luôn  đơn đoạn tuyệt quan hệ!".