Thẩm Lệ thấy thế, liền nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Việc  các   với lão Vương nhà  cũng vô dụng, nên  tìm   hại, nếu cô  đồng ý tha thứ,   con gái các  còn  giảm án."
" mà, con gái nhà ông    đầu gây chuyện,  thấy khó đấy, hai  tự quyết định    ."
Nghe , hai  lập tức quyết định  tìm Tô Ý.
Hỏi thăm một hồi, mới  cô mở quán ăn ở  thị trấn.
Gia đình cô cũng ở nơi khác,   họ hàng  thích gì ở đây.
Thế là hùng hổ kéo  đến quán ăn tìm Tô Ý.
Lý Kiến Quốc và Trương Thiên Hoa  thấy tiếng động  cầm d.a.o chạy : “Ai tìm Tô Ý đấy?"
Mấy hôm nay,   đều  nhạy cảm, hễ thấy ai gây sự là lập tức cảnh giác.
Vợ chồng nhà họ Bạch giật  khi thấy cảnh tượng : “Chúng  tìm Tô Ý  chuyện, gọi cô   đây."
Từ Tiểu Cần hừ lạnh: “Tìm   chuyện mà thái độ như thế , chúng  còn tưởng đến gây sự chứ!"
Lúc  Tô Ý đang ở sân ,  thấy tiếng động liền  , thấy hai  lạ mặt, cô liền hỏi: “Tìm   việc gì ?"
Bà Bạch  cần giới thiệu, buông lời ngay: “Nghe  cô tố cáo con gái  hãm hại cô? Vậy  cô vẫn  đây ngon lành, còn con gái  thì  liệt giường?"
Mọi   , lúc  mới hiểu  đây là bố  của Bạch Nhược Lâm.
Chưa để Tô Ý lên tiếng,    phẫn nộ: “Ông bà lớn mặt thật đấy, con gái gây chuyện, còn dám vênh váo đến chỗ   hại gây sự ?"
" đấy, ông bà   con gái  gây  chuyện gì ? Không  thì đến đồn công an mà hỏi, đến đây  gì?"
Bà Bạch thấy   , liền hét lên: “Đồng chí Tô, cô cứ  giá ? Bao nhiêu tiền thì cô mới chịu bỏ qua cho con gái ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-299.html.]
Tô Ý nhếch mép: “  thiếu tiền,  cũng   loại  dễ dàng tha thứ cho kẻ  hãm hại , ông bà   là  báo công an đấy!"
Bị đuổi thẳng mặt  bao , ông Bạch cũng thấy mất mặt.
"Đồng chí Tô, nể tình tha cho   một , con gái  cũng là   hại, so với nó, cô  may mắn lắm ."
Vừa dứt lời, một giọng nam lạnh lùng vang lên từ ngoài cửa: "Con gái ông là   hại  sai, nhưng   do Tô Ý gây ! Nếu  tìm   hãm hại con gái , thì đến đồn công an, đến đây là nhầm chỗ !"
Vợ chồng nhà họ Bạch  thấy giọng  , đều ngẩng đầu lên .
Thấy  đàn ông dáng vẻ đường hoàng, khí chất bất phàm, nhất thời câm nín.
Chu Cận Xuyên  ,  bước đến  mặt Tô Ý,  đó  tiếp: “Con gái ông bà phạm  thì  chịu trách nhiệm, ông bà lấy tư cách gì mà đến  mặt   hại  năng hàm hồ?"
Vài câu  khiến hai  á khẩu.
Trương Thiên Hoa và những  khác cũng hùa theo: “ đấy,  , ở đây  chào đón ông bà,   đừng đến nữa!"
Bà Bạch  chịu , chỉ  Chu Cận Xuyên : “Còn  là ai?"
Chu Cận Xuyên  lạnh: “Nếu  đến đây cầu xin,  lúc   điều tra cho rõ ràng? Xem  mối quan hệ của ông bà với Vương chính ủy cũng chẳng  gì!"
DTV
Ông Bạch sững , vội vàng hỏi: “Anh,  là Chu đoàn trưởng  ?"
Nói xong, định bước tới bắt chuyện  quen, nhưng  bà Bạch kéo .
Bà  ghé sát tai, nhỏ giọng : “Ông  thấy thái độ của   , rõ ràng là  yêu của con bé ,   thể giúp chúng  ."
Nói xong, bà  cao giọng: “Thì  là Chu đoàn trưởng,    là lãnh đạo lớn nhất ở đây, ngay cả Vương chính ủy cũng  nể mặt  ba phần."
" mà  nên tìm hiểu cho kỹ, nhà họ Bạch chúng  ở Kinh Thị cũng  m.á.u mặt, bạn bè nhiều vô , hôm nay  cố tình  khó chúng ,  đảm bảo    đừng hòng sống yên .".