"Tô Ý, bất kể gia đình  như thế nào, cũng sẽ  ảnh hưởng đến chuyện chúng  ở bên ."
"Anh tin tưởng, chờ chúng  cùng về thủ đô gặp họ, họ cũng sẽ thích em."
"Nếu em   về kinh, chúng   thể  gặp  nhà, cứ thế kết hôn, chúng  sẽ kết hôn ngay tại đơn vị, đến lúc đó..."
Thấy  sốt ruột đến mức  năng lộn xộn, Tô Ý  nhịn  bật  ngắt lời : "Anh đừng vội,  em  hết ."
"Những gì em   là suy nghĩ  đây của em, bây giờ em  suy nghĩ kỹ , nếu quyết định ở bên , em sẽ cố gắng tìm hiểu quá khứ của , hòa nhập  gia đình ."
"Vì , em nguyện ý trở nên dũng cảm hơn một chút, chờ khi việc kinh doanh của quán cơm  định, em sẽ cùng  về kinh gặp  nhà."
DTV
Ánh mắt Chu Cận Xuyên ánh lên vẻ kinh ngạc,   mặt cô,  tìm thấy một tia do dự nào: "Em  thật ?"
"Đương nhiên,   tin em ?"
"Không ,  chỉ là  vui." 
Chu Cận Xuyên bỗng chốc đỏ hoe mắt, vội vàng cúi đầu, đưa tay nắm lấy tay cô.
Anh siết nhẹ bàn tay cô.
Mấy ngày nay, chuyện  giống như một tảng đá lớn đè nặng trong lòng hai .
Nói  cũng  , mà    cũng  xong.
Khiến cả hai đều  chút bất an, lo sợ.
Bây giờ  chuyện   giải bày, cả hai đều cảm thấy như trút  gánh nặng.
Chỉ cảm thấy  cách giữa hai  như  kéo gần  thêm một chút.
Chu Cận Xuyên điều chỉnh  cảm xúc, lúc  mới ngẩng đầu lên: “Anh thấy em thu dọn cũng gần xong ,  là ngày mai nhân lúc vắng   đến giúp em chuyển đồ."
Tô Ý chớp chớp mắt  : “Chuyển  ?"
Chu Cận Xuyên ngẩn  một lúc, tai bỗng chốc đỏ ửng: “Đương nhiên là chuyển về nhà ấm cúng của chúng  ,  ở ký túc xá  yên tâm khi em ở một   trấn, hơn nữa  đây em  hứa với ,  khi rời khỏi nhà ăn sẽ  giấu giếm mối quan hệ của chúng  nữa."
Tô Ý sảng khoái gật đầu: “Được."
Hai   chuyện xong thì trời cũng  về khuya.
Tô Ý giục Chu Cận Xuyên mau về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-269.html.]
Chu Cận Xuyên nhớ cô, ngày mai   dậy sớm,  còn  nhanh chóng đến ngày mai, nên đành ngoan ngoãn trở về.
Hôm .
Tô Ý quả nhiên  sáng sớm  thức dậy thu dọn đồ đạc.
Nhờ  nước linh tuyền, cô cũng  cảm thấy mệt mỏi.
Ngược , do tối qua  nạp năng lượng, nên lúc  cô cảm thấy vô cùng sảng khoái, tràn đầy năng lượng.
Rửa mặt xong, Tô Ý bắt đầu thu dọn những đồ đạc   đóng gói.
Chờ Chu Cận Xuyên tranh thủ thời gian đến giúp cô chuyển nhà.
Trước khi rời , Tô Ý   quanh phòng một lượt, xác định khôn gì bỏ sót gì, lúc  mới xoay  xuống lầu.
Ai ngờ   đầu , cô  thấy Chu Cận Xuyên đang  đợi ở  lầu.
Trên tay  còn cầm theo bữa sáng.
Tô Ý vội vàng chạy xuống: “Sao  dậy sớm ?"
Chu Cận Xuyên mỉm , trông   rạng rỡ: “Sáng nay dậy sớm, nên  tiện thể mua bữa sáng cho mấy đứa nhỏ,  mua luôn cho em một phần, em ăn xong  chúng  ."
Tô Ý chỉ  thể nhận lấy: “Vậy em    ăn."
Chu Cận Xuyên dùng cằm hất về phía chiếc xe bên đường: “Anh đưa em  trấn, mấy phút cũng đủ để em ăn sáng ,  chậm trễ thời gian ."
Lúc , ký túc xá  dần trở nên náo nhiệt.
Rất nhiều   bước  khỏi ký túc xá, tay cầm ca nước  rửa mặt.
Mọi  tuy rằng  quan hệ của Chu Cận Xuyên và Tô Ý  đơn giản.
  thấy  sáng sớm  chạy đến  lầu đưa bữa sáng, vẫn là  đầu tiên!
Ai nấy đều  khỏi tò mò  sang.
Tô Ý vội vàng chui lên xe: “Đi nhanh !"
Trên đường , để tiết kiệm thời gian, Tô Ý bắt đầu ăn ngấu ăn nghiên.
Thấy , Chu Cận Xuyên liền cầm lấy bình nước ấm đưa cho cô: “Ăn từ từ thôi,  lái chậm một chút."
Nói xong,  liền thật sự giảm tốc độ.