Tô Ý cũng tò mò  một lát,  đó liền  thấy tiếng Bạch Nhược Lâm đang khẩn cầu từ bên trong truyền .
"Đoàn trưởng Đặng, chẳng qua là mấy hôm nay   đến ký túc xá ở nên  dọn dẹp nhà vệ sinh, vì   mới về, việc nhà còn nhiều quá  lo xong, ngày mai, , hôm nay  sẽ  dọn dẹp ngay."
Đoàn trưởng Đặng  vẻ  mất kiên nhẫn vì  cô  quấn lấy: "Cô  cần   nữa,   rõ ràng , hình phạt của đoàn văn công đối với cô   quyết định, từ nay về , cô  còn là  của chúng  nữa."
"Sau , cô vẫn  thể ở  đại viện với tư cách là  nhà của Phó Liên trưởng Tần, nhưng nơi , cô  cần  đến nữa."
Nói xong, bà   dậy định   ngoài, Bạch Nhược Lâm cũng vội vàng đuổi theo.
Những  xem náo nhiệt cũng lập tức giải tán.
Tô Ý  mới hóng hớt  một lát cũng sợ hãi  đầu bỏ chạy.
Ai ngờ vẫn  Bạch Nhược Lâm  thấy.
"Tô Ý, cô  !"
Tô Ý  đầu , chớp chớp mắt: "Cô gọi ?"
Bạch Nhược Lâm hừ lạnh một tiếng: "Thấy  thảm hại như , cô vui lắm  ?   cho cô , Tô Ý,  sẽ  để cô toại nguyện ,  sẽ  rời khỏi quân đội."
DTV
"Cô đừng tưởng rằng bây giờ đang hẹn hò với Đoàn trưởng Chu mà đắc ý? Cô  gia thế của nhà Đoàn trưởng Chu như thế nào ? Cô nghĩ với điều kiện của   thể gả cho   ? Đừng mơ mộng hão huyền nữa!"
Tô Ý tiếp tục chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ: "  hiểu cô đang  gì, nhưng mà cô chắc chắn sẽ ở  ?"
"Hôm qua   , cô và Tần Vân Phong   ầm ĩ ở chỗ Chính ủy Vương cả ngày,    ly hôn ?"
Nghe , Bạch Nhược Lâm lập tức sững sờ.
Vừa  chỉ lo cầu xin Đoàn trưởng Đặng, cô   quên mất chuyện !
Từ ngày cô  từ quê lên, Tần Vân Phong luôn tỏ thái độ lạnh nhạt với cô .
Mở miệng  là  đến chuyện ly hôn.
Hôm qua, trong lúc nóng giận, cô   cùng Tần Vân Phong   thủ tục ly hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-258.html.]
Ban đầu cô  nghĩ,  khi ly hôn vẫn  thể tiếp tục ở  quân đội nhờ  công việc ở đoàn văn công.
Rồi  đó sẽ từ từ tính kế với Chu Cận Xuyên.
Ai ngờ hôm nay  đột nhiên  thông báo khai trừ!
Nếu , chẳng  cô  sẽ  rời khỏi quân đội,  còn cơ hội nào nữa !
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Lâm cũng  còn tâm trí  mà đôi co với Tô Ý nữa.
Cô  lập tức chạy về phía tòa nhà văn phòng.
Nhìn thấy cô  chạy , Tô Ý mới vội vàng  đến nhà ăn.
Bị trì hoãn một lúc, khi đến nhà bếp, Từ Tiểu Cần và Trương Thiên Hoa  bắt đầu bận rộn.
Vừa  thấy Tô Ý trở , Từ Tiểu Cần lập tức buông đồ trong tay, chạy đến ôm chầm lấy Tô Ý.
"Tô Ý, a a a, cuối cùng cũng gặp  chị! Chị  nhớ tụi em ?"
Tô Ý mỉm : "Nhớ chứ, a, em  siết c.h.ế.t chị ?"
Trương Thiên Hoa chỉ  bên cạnh : "Tiểu Cần, em buông cô   một chút ."
Từ Tiểu Cần le lưỡi, ngại ngùng : "Em chỉ là quá vui mừng thôi."
Nói xong, cô   vội vàng  thêm: " , lúc nãy khi chị  đến, đầu bếp Vương  phái  đến,  là  bữa trưa sẽ họp."
"Họp?" Tô Ý nhíu mày: "Vừa mới    họp, đây là sợ  chuyện  đủ rối ren ?"
Trương Thiên Hoa mím môi: “Nghe giọng điệu của  đó, chắc chắn   chuyện , chúng  cẩn thận một chút."
Tô Ý gật đầu, vội vàng tham gia  công việc cùng hai .
Vừa , cô  kể  chuyện   xin nghỉ việc cho hai  .
Nghe xong, cả hai đều sững sờ: "Chị  đến thị trấn mở quán ăn? Thật  giả?"
Tô Ý gật đầu: "Thật mà, chị  tìm  mặt bằng , vốn định mấy hôm nữa sẽ tìm cơ hội thích hợp để  chuyện  với đầu bếp Mã, nhưng mà xem tình hình hôm nay, nếu đầu bếp Vương   gây chuyện, thì chị cũng  cần  đợi nữa, nên   với hai  để chuẩn  tinh thần."