Sau khi Chu Cận Xuyên  chê bai thì  phòng khách gọi điện thoại cho Lục Trường Chinh và Tạ Tiểu Quân, mời hai  đến ăn cơm tối.
Vừa cúp máy, hai   vội vàng chạy đến.
Vừa bước  cửa, hai    thấy Chu Cận Xuyên và Tô Ý đang mặc tạp dề,  cạnh  trong bếp, cùng  nấu nướng.
Lúc đầu Lục Trường Chinh  kịp phản ứng , chỉ lo đùa: "Ôi, hôm nay là đoàn trưởng Chu đích  xuống bếp ?  mà tay nghề của     đấy? Anh đừng   loạn, nếu  bữa cơm    dám ăn !”
Tạ Tiểu Quân  tinh ý nhận  điều gì đó khác thường.
Bầu  khí giữa hai  khác hẳn so với  Tết.
Hơn nữa, ánh mắt Chu Cận Xuyên chỉ liếc lên chào hỏi hai  lúc bọn họ  bước  cửa, còn  thì dán chặt  Tô Ý.
Anh  khẽ kéo tay áo Lục Trường Chinh, nháy mắt với  .
Lúc  Lục Trường Chinh mới  kỹ hai .
Lúc đầu,   vẫn còn ngơ ngác,  đó  hai  cùng  nấu nướng, thỉnh thoảng    , ăn ý như vợ chồng son,    khỏi thốt lên: "Chuyện gì đây?"
Nói xong,   định bước đến "tra hỏi" hai .
Tạ Tiểu Quân vội vàng kéo   : "Lát nữa  hỏi, còn nhiều thời gian mà.
Chị Tô Ý da mặt mỏng, nhỡ    , chị  ngại quá, bỏ  thì ?"
Lục Trường Chinh nghĩ đến tính cách nóng nảy của Tô Ý, cũng gật đầu lia lịa: "Không sai,  sai, đợi lát nữa   bàn ăn  , cô    mặt mỏng, rõ ràng là nóng tính, nhỡ  chọc cô  giận, đến cơm cũng   ăn."
Thế là bắt đầu  trong phòng khách trò chuyện với Tạ Tiểu Quân.
Trong bếp, lúc nãy Chu Cận Xuyên cũng   thấy dáng vẻ lén lén lút lút của hai  bọn họ, bèn trưng cầu ý kiến của Tô Ý : "Chắc là hai  bọn họ  đoán  , lát nữa   thể  cho bọn họ  chuyện của chúng  ?"
Tô Ý mim : "Anh   thì cứ , chỉ cần dặn bọn họ đừng nhiều chuyện,  lung tung  ngoài là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-253.html.]
Chu Cận Xuyên vội vàng ừ một tiếng.
Sau đó  lén hôn lên má cô một cái: "Vậy   ngoài rót chút nước nóng cho bọn họ,  một lát là về ngay."
Nói xong,  cầm phích nước nóng   ngoài.
Lục Trường Chinh thấy  vui vẻ  mặt, bèn trêu chọc: "Ôi, cuối cùng cũng chịu  ngoài  ?  còn tưởng  chê chúng  đến sớm chứ!"
Chu Cận Xuyên khịt mũi: "Nước nóng ở đây,  uống thì tự rót."
Lục Trường Chinh quan sát Chu Cận Xuyên từ  xuống , ánh mắt cuối cùng dừng  ở chiếc tạp đề của .
"Lão Chu, chiếc tạp đề   đấy, khí sắc của  cũng  tệ,  nhớ    một  chăm hai đứa trẻ, ở  đơn vị ăn tết ? Sao  vui vẻ thế ? Có chuyện  gì, đừng  giấu giếm  em bọn  chứ?"
Nói xong,   còn liếc mắt  Tạ Tiểu Quân đầy ẩn ý.
Tạ Tiểu Quân  dám trêu chọc Chu Cận Xuyên như Lục Trường Chinh,   chỉ  hề hề: "Đoàn trưởng Chu, qua một cái Tết, quả thật trông  trẻ   ít."
DTV
Chu Cận Xuyên liếc   một cái: "Ý  là  đây trông   già?"
Tạ Tiểu Quân vội vàng sửa lời: "Không  , ý  là  đây  chín chắn, điềm đạm, bây giờ là chín chắn mà vẫn tràn đầy sức sống."
Lục Trường Chinh gật đầu lia lịa: " , sức sống mãnh liệt! Mới mấy ngày  gặp, rốt cuộc  xảy  chuyện gì ?"
Chu Cận Xuyên   nhịn   chia sẻ niềm vui với hai , nhưng  vẫn định giữ bí mật một chút: "Hai  đoán xem!”
Tạ Tiểu Quân mạnh dạn phỏng đoán: "Chắc    liên quan đến chị Tô Ý đấy chứ?"
Chu Cận Xuyên mỉm : "Sau  đừng gọi là chị Tô Ý nữa, nên đổi cách gọi thành chị dâu !"
Tạ Tiểu Quân sững ,  đó lập tức hiểu : "Thật  ? Đoàn trưởng Chu, cuối cùng  cũng thoát khỏi kiếp FA  ?"
Lục Trường Chinh cũng vô cùng bất ngờ..