Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trước mặt họ là hai  bé lớn hơn, đang  đánh  mắng hai đứa trẻ.
“Lũ trẻ hoang  ba  , còn bám lấy đại viện chúng   chịu ! Giờ còn dám ăn cắp đồ nữa, xem mai   đuổi  ngoài !”
Tô Ý đang vội để lấy thư giới thiệu, nhưng khi thấy cảnh hai đứa trẻ  bắt nạt.
Cô  nhịn  nhớ đến những   bắt nạt và đánh  khi còn nhỏ, khiến lòng cô cảm thấy cay đắng.
Dù chỉ chần chừ một chút, cô vẫn quyết định cứu hai đứa trẻ.
"Dừng ! Mấy đứa đang  gì ?"
Hai  bé lớn hơn thấy một  lớn tới liền dừng tay, chỉ  hai đứa trẻ  đất, : “Chúng nó ăn cắp đồ của chúng em! Đánh nó là đúng.”
Cậu bé  đất lập tức phản bác: “Em   ăn cắp, cây kẹo hồ lô  là em mua cho em gái,   ăn cắp.”
Tô Ý  hai đứa trẻ đánh : “Làm  chứng minh cây kẹo hồ lô  là do chúng nó ăn cắp?"
Hai đứa trẻ nhăn mặt: “Bọn chúng là trẻ hoang  ai cần,    tiền mua kẹo hồ lô!"
Tô Ý nhặt cây kẹo hồ lô  đất: “Trên đây cũng   chữ,   hai đứa chứng minh là của ?"
“Em  là của em thì nó là của em.”
DTV
Tô Ý  lạnh: “Được thôi, các em  là của , giờ chị trả , các em ăn , chị sẽ tin là của các em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-25.html.]
Hai đứa trẻ  Tô Ý với vẻ khinh bỉ: “Người phụ nữ ngốc, đồ  rơi xuống đất bẩn   mà ăn ? Đền tiền!"
Tô Ý lạnh lùng  hai đứa trẻ: “Ba  các em dạy các em bắt nạt  khác như  ? Các em  ăn là vì  dám,  dám gọi ba  đến đây, chúng   ngoài tìm  bán kẹo hồ lô đối chất !"
Hai đứa trẻ   đến  lớn liền sợ hãi: “Chúng em  cần nữa, cho chúng nó ăn !”
Nói xong, chúng bỏ chạy khỏi con hẻm.
Tô Ý tiện tay nhặt một hòn đá ném theo, khiến hai đứa trẻ ngã nhào xuống đất.
Chúng    chạy .
Hai đứa trẻ  đất bật .
“Cảm ơn chị.”
“Không  gì,   nếu gặp chuyện như thế, hãy tìm  lớn giải quyết.”
“Dạ   ạ.”
“Được , chị còn việc  , các em mau về .”
Ra khỏi con hẻm, trời  tối, đèn đường hai bên  sáng.
Đã giờ  ,  đến văn phòng chắc cũng  tìm  !.