Chu Cận Xuyên trầm ngâm một lúc: “Vậy thì ngày mai  sẽ  nộp giấy đăng ký kết hôn, như  sẽ  ai dám  gì nữa.”
Lần  đến lượt Tô Ý kinh ngạc: “Ngày mai  nộp giấy đăng ký kết hôn ?”
Chu Cận Xuyên chọt nhận : “Ồ,  , bây giờ đang nghỉ lễ, đợi hết lễ  sẽ lập tức nộp đơn.”
Tô Ý: “!!!”
“Anh  cảm thấy nhanh quá  ?”
Chu Cận Xuyên mím môi: “Nhanh gì chứ,  còn thấy chậm quá  chứ, đơn của chúng  còn  trình lên , một tháng  duyệt   còn   .”
Tô Ý từ bỏ việc tiếp tục thảo luận về chuyện kết hôn.
Cô chủ động   suy nghĩ của : “Ban đầu em định năm nay sẽ  thị trấn mở tiệm, đợi em nghỉ việc ở nhà ăn,  còn  việc trong đơn vị nữa, đến lúc đó chúng  công khai cũng  muộn,  thấy ?”
Nghe xong, Chu Cận Xuyên  trầm tư suy nghĩ.
Một lúc ,  mới nắm lấy tay cô, : “Cũng ,   em sẽ   việc ở nhà ăn quá lâu, em   gì thì cứ , nếu em    ở nhà ăn nữa, thì lúc nào cũng  thể nghỉ việc.”
Tô Ý  gượng hai tiếng: “Em cũng  nghỉ sớm, nhưng mà  mới  chuyển hộ khẩu nhờ phúc của đơn vị, giờ mà nghỉ việc ngay thì  vẻ    lắm.”
Chu Cận Xuyên cong môi : “Sau  em là vợ của quân nhân trong khu tập thể  , đó là quyền lợi cơ bản của em,   gì  ngại ngùng cả.”
DTV
Tô Ý suy nghĩ một chút cũng đúng: “Vậy cũng ! Đợi qua Tết, em sẽ đến gặp đầu bếp Mã bàn bạc   tính .”
Nói xong, cô  chủ động bổ sung: “Trước lúc đó, thì tạm thời đừng công khai  ?”
Chu Cận Xuyên   đồng ý,  hận  thể lập tức  chuyện hai  ở bên  cho những  mà  quen .
  thấy vẻ mặt van nài của cô,  là  đầu tiên thấy cô nũng nịu như ,  đành miễn cưỡng đồng ý: “Được,  em.”
Thấy  đồng ý, Tô Ý  vui.
Cô cũng  chuyện    khó , nên  chủ động hôn lên má  một cái: “Cảm ơn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-242.html.]
Đầu tiên, Chu Cận Xuyên sững ,  đó cảm thấy chỗ má   cô hôn nóng ran.
Yết hầu  trượt lên xuống,  nắm lấy tay cô, kéo cô  lên đùi .
Anh  chằm chằm đôi môi cô,  đó cúi đầu hôn xuống.
Khoảnh khắc , cả hai đều sững sờ, chỉ cảm thấy trong đầu như  thứ gì đó nổ tung.
Nụ hôn thứ hai bắt đầu, mãnh liệt hơn hẳn so với ban nãy.
Tô Ý cũng mạnh dạn vòng tay qua cổ , lúc hôn say đắm, cô  nhịn  đưa tay vuốt ve cổ .
Kết thúc nụ hôn, Tô Ý cảm thấy  khó thở, cô ngại ngùng  dám ngẩng đầu lên, chỉ vùi mặt n.g.ự.c , thở hổn hển.
Trên đỉnh đầu,  thở của Chu Cận Xuyên cũng trở nên dồn dập.
Một lúc , hai  mới dần dần bình tĩnh .
Tô Ý lo lắng nếu cứ tiếp tục như ,   chuyện gì sẽ xảy , cô vội vàng  dậy, lấy cớ buồn ngủ  chuồn mất.
Chu Cận Xuyên trơ mắt  cô rời ,  một   thêm một lúc trong phòng sách, cho đến khi   bình tĩnh  mới  dậy về phòng ngủ.
Bên , Tô Ý trở về phòng, tim vẫn đập thình thịch  ngừng.
Cô vội vàng cởi quần áo chui  chăn, nhắm mắt  là hình ảnh    hiện lên.
Cô trằn trọc mãi  ngủ , bèn lấy chiếc đồng hồ đôi mới mua  tủ đầu giường, áp  tai .
Nghe tiếng tích tắc đều đều, trong lòng cô dâng lên một cảm giác ngọt ngào.
Hôm , Tô Ý thức dậy, uể oải mặc quần áo.
Cô  bước  ngoài đánh răng rửa mặt,  thấy Chu Cận Xuyên đang tất bật chuẩn  bữa sáng,    mặc chính là chiếc áo khoác len màu xám mà cô tặng.
“Em dậy  ,  thấy hôm qua còn thừa khá nhiều sủi cảo, nên định rán lên, sáng nay chúng  ăn sủi cảo rán  ?”