Tô Ý  gượng: "Không  gì, là em  chút việc  tới đây nhờ  cả giúp đỡ."
Thấy Tô Ý ấp úng, Tô Đại Hải dẫn cô  trong, tìm một chỗ vắng vẻ  xuống.
"Nói ! Chuyện gì?"
Tô Ý kể  chuyện cô  chuyển hộ khẩu đến đơn vị và phản ứng của ba .
Vốn dĩ cô cho rằng Tô Đại Hải là một   nghiệp cấp 3,  còn  việc ở nhà máy,   gì cũng sẽ tỉnh táo hơn một chút.
Nào ngờ, Tô Đại Hải  xong  dạy dỗ Tô Ý: "Em gái, thật , ba  con nghĩ cũng  sai, em là con gái, sớm muộn gì cũng  lấy chồng,  thích hợp đến nơi xa xôi như  nữa."
"Hơn nữa, cái thằng nhóc họ Tần  cũng ở đơn vị, em đến đó chẳng  là khó xử ? Chi bằng nhường cơ hội công việc  cho Nhị Cường , dù  cũng là  một nhà,  cần phân biệt rõ ràng như ."
"Còn chuyện  thể chuyển nhượng  , em năn nỉ lãnh đạo của đơn vị ,  thấy  chắc là  ."
Tô Ý nhếch mép, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là   nghĩ nhiều .
 như  cũng , nhận  sớm một chút,   cũng sẽ  còn ảo tưởng gì nữa.
Tương tự như ,   cô cũng  cần  kiêng kỵ gì nữa.
Thấy Tô Ý   gì, Tô Đại Hải  dạy dỗ cô thêm vài câu.
"Được , mấy ngày nay,  cứ xin nghỉ phép vì chuyện gia đình, công việc ở nhà máy  đủ bận , lãnh đạo cũng bắt đầu  ý kiến , em   việc gì thì đừng chạy lung tung, về nhà sớm chăm sóc  ."
Tô Ý  lạnh trong lòng, thầm nghĩ  nhanh thôi    xin nghỉ phép .
Quả nhiên,  đợi Tô Ý  dậy, thì  thấy bác bảo vệ  chạy đến gọi Tô Đại Hải: "Đại Hải,    tìm  ở cổng!"
Tô Đại Hải ngạc nhiên: "Ai ?"
DTV
"Ba !"
Tô Đại Hải giật giật khóe miệng,  đó vội vàng chạy  cổng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-211.html.]
Vốn dĩ   cho rằng bác bảo vệ cố ý đùa với  , nào ngờ   ở cổng thật sự là ba  .
Vừa  thấy Tô Đại Hải, Tô Hưng Phát giống như  thấy cứu tinh: "Con trai, tiêu , tiêu , lúc nãy ba  cướp  đường." 
Nghe , Tô Đại Hải cũng giật : "Bị cướp?"
" , gần 1.000 tệ! Ba  rút , còn  kịp ấm tay nữa!"
 Đại Hải    gần 1.000 tệ, lập tức sợ đến nỗi hồn bay phách tán.
"Ba lấy   nhiều tiền ?"
Tô Hưng Phát liếc  Tô Ý  , ngẩn : "Sao mày cũng ở đây?"
Nói xong, ông   quan tâm nhiều nữa, vội vàng kéo Tô Đại Hải : "Đừng hỏi nữa, bây giờ việc cấp bách là mau  tìm   tiền đó."
Tô Đại Hải thậm chí còn  kịp xin nghỉ phép, vội vàng cùng ba đến đồn công an gần nhất.
Công an  Tô Đại Hải miêu tả, ghi  đặc điểm của tên cướp,  đó bảo hai  về nhà chờ tin tức.
Tô Hưng Phát  lóc  chịu : "Đây là cướp ngay giữa đường, các đồng chí nhất định  bắt   ."
Công an kiên nhẫn khuyên nhủ, mãi mới đưa  bọn họ  khỏi đồn.
Tô Đại Hải thấy ba của    như đứa trẻ, cũng  chút sốt ruột: "Ba, ba  lóc  ích gì? Trên đường đông  như ,    mà tìm? Hơn nữa, ba cũng   rõ mặt mũi  ."
"Còn nữa,   lúc ba mua đồ  lộ liễu, để   để ý? Sao ba  mang theo nhiều tiền như ,  còn rút  tiêu xài?"
Tô Đại Hải trách móc Tô Hưng Phát,  hề giống con trai trách móc ba.
Hơn nữa, chuyện liên quan đến  tiền lớn như , Tô Đại Hải cũng lo lắng đến mức  năng lộn xôn.
Tô Ý  thấy cảnh tượng , bỗng nhiên cảm thấy thoải mái hơn  nhiều.
Cho dù là Tô Ðại Hải  Tô Hưng Phát, đều là cùng một loại .
Chuyện  xảy  với , bọn họ luôn  thể thản nhiên khuyên  khác nên  thế , thế ..