Sau khi  nghiệp cấp 3,   xin  việc  trong nhà máy dệt ở huyện,  đó  cưới  con gái của chủ nhiệm phân xưởng,  thể  là nở mày nở mặt nhất làng.
Bề ngoài,   là  hào phóng, thật thà chất phác, nhưng đó là đối với  ngoài.
Ở nhà, đặc biệt là  mặt cô em gái , tính cách của  cũng  khác gì  ba của  ,  sĩ diện  thích  vẻ  cả dạy dỗ  khác.
Lúc nãy,   dẫn con gái  ngang qua, thấy   mua chuối, con bé cũng  ăn,  mới lên tiếng     mắng cho một trận.
Nhìn thấy  , Tô Ý vội vàng cúi đầu xuống.
Cũng may cả  cô đều  áo khoác quân đội che , nửa mặt  khăn quàng cổ che khuất, hơn nữa xung quanh  đông , nên   nhận .
Đợi  khi hai  bọn họ  , Tô Ý cũng nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc.
Cô  theo  hai ba con Tô Đại Hải đến  lầu khu tập thể của nhà máy dệt.
Từ khoảnh khắc  thấy Tô Đại Hải lúc nãy, Tô Ý  nảy  một ý,  vì  về nhà một , chi bằng kéo thêm  trai và chị dâu cùng về.
Anh cả  sĩ diện,  mặt  trong làng, chắc chắn   sẽ  giữ thể diện cho ,  đến mức để  chuyện trở nên quá khó coi.
Đặc biệt là  mặt chị dâu,   tuyệt đối sẽ  để nhà bọn họ xem thường.
DTV
Hơn nữa,  của cô cũng chỉ e ngại mỗi chị dâu, chắc chắn sẽ  dám  tay đánh   mặt chị .
Nghĩ đến đây, Tô Ý vội vàng lấy một nải chuối từ trong  gian ,  đó gõ cửa nhà  trai.
Cửa  mở , Tô Đại Hải còn ngẩn : "Tiểu Ý?"
Tô Ý rưng rưng nước mắt: "Anh cả, cuối cùng em cũng gặp   nhà ."
Tô Đại Hải còn  hiểu chuyện gì xảy , Tô Ý   thẳng  nhà, tìm chị dâu Vương Phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-189.html.]
Lúc , Vương Phương đang  trong nhà  con gái mách lẻo, trong lòng đang  vui.
Bỗng nhiên  thấy   gọi  là chị dâu, ló đầu  ,  đến  mà  là cô em chồng  mất tích hơn nửa năm.
Bây giờ trong tay   còn xách một nải chuối to.
Tô Ý chào hỏi xong, trực tiếp đưa nải chuối cho Vương Phương: "Chị dâu, em lâu   đến, lúc nãy  thấy   bán chuối ở bên ngoài, nên mua một ít mang đến cho cháu gái ăn."
Hai  con cô   định  ngoài xem  bán chuối còn ở đó , đột nhiên   mang chuối đến tận cửa.
Tất nhiên là vui mừng khôn xiết.
Cô  vội vàng kéo tay Tô Ý  ghế sô pha  xuống: "Tiểu Ý, chị   cả của em  em đến Tây Bắc , về khi nào ?"
Lúc , Tô Ý  chuẩn  tinh thần xong xuôi, thấy cô  hỏi, lập tức bắt đầu trút bầu tâm sự, thêm mắm thêm muối kể  chuyện   hủy hôn,  đó cùng   về.
"Đều tại em vô dụng,  giữ  trái tim  , kết quả bây giờ cần tiền   tiền, cần    , em thật sự  còn mặt mũi về nhà."
"Chị dâu, thật  dám giấu,  buổi trưa em  đến , nhưng  dám về nhà, thật sự  còn đường để  nữa nên mới đến đây tìm hai  chị, xin hai  chị cho cho em ở vài ngày ."
Nghe cô   ở , Vương Phương vội vàng liếc mắt  hiệu với Tô Đại Hải.
Sau đó mới vỗ tay của Tô Ý, an ủi: "Sợ gì chứ? Trách nhiệm của chuyện    của em, là cái thằng họ Tần  phụ bạc em, dựa   mà chúng   trốn tránh  dám về nhà?"
"Nghe chị , nhất định  về nhà, em yên tâm, chị và  cả của em về cùng em!"
Tô Ý  Tô Đại Hải: "Anh cả,  và chị dâu sẽ  chủ cho em chứ?"
Tô Đại Hải  Vương Phương  ưa gì  nhà , hôm nay  khách sáo với Tô Ý như , đều là vì nể tình nải chuối .
Lúc nãy, hai  bọn họ còn đang cãi  vì chuyện chuối, đột nhiên thấy em gái mang chuối xuất hiện, cho   nở mày nở mặt..