Tô Ý gật đầu : "Ừ!  mà trong thôn   điện thoại,  chắc    thể thường xuyên gọi cho các ,  bảo hai đứa nhỏ đùng ngóng trông quá!"
"Vậy em  xong việc thì về sớm nhé!"
"Ừ,   đây!" Nói , Tô Ý mỉm  vẫy tay chào Chu Cận Xuyên, xoay   về phía nhà ga.
Chu Cận Xuyên đưa mắt tiễn cô rời , chỉ cảm thấy bóng lưng của cô giữa những bông tuyết rơi ngập trời thật mong manh.
Đợi đến khi bóng dáng  biến mất  , trong lòng  hình như cũng mất  một mảnh ghép.
Vừa  nhà ga, Tô Ý  thẳng đến nhà vệ sinh.
Đợi đến khi  , chiếc áo khoác quân đội mà cô ôm trong lòng   cô cất   gian.
Những món đồ quý giá như thuốc lá, rượu mà Chu Cận Xuyên mua cho cô cũng  cất hết   gian, chỉ còn  vài món đồ ăn vặt, bánh kẹo lặt vặt.
Cô  sớm lên kế hoạch,   trở về, nhất định  thể để đám  nhà họ Tô bóc lột , ngược ,  còn  lột một lớp da của bọn họ mới !
Vì , những thứ , cô sẽ  mang về nhà dù chỉ một món.
Bắt đầu từ bây giờ, thiết lập của cô sẽ là một kẻ điên  nghèo   xí.
Cất đồ xong, Tô Ý  thẳng  khu vực chờ tàu.
Vừa lên tàu, cô   thấy Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm.
Tô Ý  khỏi nhíu mày, chắc sẽ  thật sự trùng hợp như  chứ?
Làm  cô  , vé tàu của Tần Vân Phong là mua ngay  cô, nên mới trùng hợp đến thế.
Tô Ý hít sâu một , ai sợ ai chứ!
Cất hành lý xong, cô  phịch xuống ghế đối diện hai : "Ây da, thật là trùng hợp,  gặp hai  !"
Bạch Nhược Lâm quan sát cô từ đầu đến chân một phen, lúc nãy ở nhà khách cô   để ý kỹ.
Bây giờ  kỹ mới phát hiện, quần áo Tô Ý mặc   đều là đồ bình thường,  tay cũng   món đồ nào đáng giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-184.html.]
Nghĩ  tối qua cô  còn vì chuyện Chu Cận Xuyên mua đồ cho Tô Ý mà tức giận cả đêm.
Bây giờ nghĩ , nếu thật sự là Chu Cận Xuyên mua,   thể mua những thứ rẻ tiền như ?
DTV
Hoặc là  quan tâm đến cô , hoặc là do Tô Ý tự mua.
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Lâm  khỏi khịt mũi hừ một tiếng: "Đồ nghèo hèn,  mùi quê mùa!"
Tần Vân Phong thấy ,  vui  đầu  cô  một cái, nhưng   gì.
Tô Ý thấy thiết lập của   thành công, trong lòng vui như nở hoa, ngoài miệng thì mỉa mai: " , tiền lương của  chỉ  bấy nhiêu đó, bản  lo ăn lo mặc còn  đủ,   giàu  rộng rãi giống cô ."
"Ồ,   cô về  mua  ít đồ  nhỉ? Chắc là mua về để hiếu kính  chồng và em chồng của cô đúng ? Thật ngưỡng mộ bọn họ  một  con dâu và chị dâu giàu   hào phóng như cô."
Nghe , Bạch Nhược Lâm  khỏi tức giận trừng mắt  cô.
Số đồ , phần lớn là mua về để tổ chức đám cưới.
Còn  một ít là quần áo, đồ dùng của cô .
Đồ mua cho  chồng và em chồng đều là đồ rẻ tiền nhất, qua loa cho xong chuyện.
Bọn họ   xứng đáng để cô  bỏ  nhiều tiền như !
Vốn dĩ Tần Vân Phong đang  chút  vui về chuyện , nhưng vẫn luôn giữ trong lòng   .
Bây giờ  Tô Ý  , trong lòng càng thêm oán trách sự ích kỷ của Bạch Nhược Lâm.
Nhìn thấy Tô Ý ăn mặc giản dị,   cũng  mang theo bao nhiêu đồ,   lấy  mấy miếng bánh đào, đưa cho Tô Ý: "Em vẫn  kịp ăn bữa sáng đúng ? Em ăn chút bánh lót   ,  tàu còn  nước nóng."
Bạch Nhược Lâm  thấy Tần Vân Phong khi  chuyện với Tô Ý nhỏ nhẹ dịu dàng,   là hơn hẳn lúc  chuyện với  bao nhiêu , tức đến nỗi móng tay sắp đ.â.m  trong thịt đến nơi.
"Mấy cái bánh đào đó là  lấy  để lát nữa ăn."
Tần Vân Phong mím môi: "Trong túi   vẫn còn nhiều ?"
"  ăn mấy cái ,  dám cho cô  thử xem!"