[A, một đám  ăn thịt  mà  nhả xương .
Tặng đồ cho bọn họ giống như bánh bao ném chó, lãng phí đồ .]
Trước đây Tô Ý   quá nhiều về các thành viên trong gia đình cô.
Chu Cận Xuyên đại khái chỉ   nhà cô trọng nam khinh nữ,  đối xử  với cô nhưng  ngờ  đạt đến mức độ .
Sắc mặt  lúc  trắng bệch: “Em trở về một     ?”
Tô Ý mím môi  : " là về nhà của , tại    thể?"
[Dù  thì đây cũng là một  cuối cùng.
Nếu họ dám để    thoải mái thì cả nhà họ cũng đừng mong .]
Chu Cận Xuyên nheo mắt : "Những thứ  em cứ cầm , về gặp trưởng thôn tặng một ít đồ cũng dễ hơn."
Tô Ý ngạc nhiên  , như thể cô  thể tin  khi  những lời như tặng quà từ miệng .
  khi suy nghĩ một lúc, cô cầm lấy nó  : "Được ,  sẽ mang nó theo bên  , đến lúc đó dựa theo tình hình mà tính."
Nói xong,  nghĩ đến những quả chuối trong  gian: " , Đoàn trưởng Chu,  đợi  một chút.
Vừa    mua chút đồ,   thể mang về."
Nói xong, thu dọn đồ đạc   lên lầu.
Chu Cận Xuyên thấy  trực tiếp xách đồ cho cô: “ sẽ giúp em mang lên, sẵn tiện mang đồ xuống luôn.”
Tô Ý sửng sốt một chút, chớp chớp: "Vậy cũng !"
Người ở quầy lễ tân  thấy Chu Cận Xuyên mặc quân phục,  tay còn xách theo nhiều đồ như ,   gì thêm.
Hai  chân   mới bước lên cầu thang, Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm chân  bước  nhà khách.
"Vân Phong,   xem, đó   là Đoàn trưởng Chu và Tô Ý ? Tại  bọn họ  cùng  lên lầu?"
Tần Vân Phong cũng  thể tin nỗi  chằm chằm hai bóng : "Có lẽ là đang giúp Tô Ý mang đồ lên lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-179.html.]
, nhất định là như .
Em xem  tay bọn họ còn xách nhiều đồ như , chúng  nhanh chóng  thủ tục  phòng .”
Bạch Nhược Lâm nghĩ đến   hai  mang theo nhiều đồ,  nhịn  nghiến răng nghiến lợi.
Con đàn bà Tô Ý đó là một con quỷ nghèo! Nhiều đồ như  còn   Chu Cận Xuyên mua cho cô ! Hồ ly tinh!
Hồ ly tinh Tô Ý còn   Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm cũng ở trong nhà khách .
Hai    cửa, cô liền tranh thủ thời gian Chu Cận Xuyên đang thu dọn đồ đạc, nhanh chóng lấy một nải chuối tiêu lớn từ trong  gian .
"Đoàn trưởng Chu,    dạo trong thành phố, phát hiện chuối  ăn  tệ, nên mua về cho Tiểu Vũ và Noãn Noãn ăn,  mang về cho bọn nhỏ ."
Chu Cận Xuyên nhướng mày.
 như dự đoán, cô mua đồ cho hai đứa nhỏ,   phần của .
Sau khi đưa chuối xong, Tô Ý vội vàng thọc tay  túi xách móc móc : "Chờ một chút, vẫn còn đồ."
Chu Cận Xuyên ho nhẹ một tiếng : "Không cần gấp."
Sau đó,   Tô Ý lấy  kẹp tóc hình hoa  : "Tết âm lịch sắp đến , để Noãn Noãn đeo những thứ  sớm chút thì sẽ vui vẻ hơn."
Chu Cận Xuyên: “...”
Tô Ý gói ghém đồ đạc  lấy , đặt  mặt Chu Cận Xuyên.
Thấy   bất động, dường như   ý định rời , cô cũng  tiện lên tiếng giục.
Đành rót một cốc nước ấm đưa cho , tiện thể dặn dò vài câu về việc chăm sóc hai đứa nhỏ.
Thực chất Chu Cận Xuyên chỉ định ghé qua đưa đồ  về ngay, nhưng  xuống   chẳng   dậy.
DTV
Hiếm khi thấy cô  nhiều như ,  thấy lòng  vô cùng dễ chịu, nụ   môi càng thêm phần dịu dàng.
Tô Ý    đến nỗi  chút ngượng ngùng, đành hỏi: "Trời cũng  còn sớm nữa..."
Chu Cận Xuyên gật đầu: “ , cả ngày bận rộn, giờ cũng đến bữa tối , mà  còn  ăn gì.”
Nghe  nhắc đến chuyện ăn cơm, lúc  Tô Ý mới nhớ   cũng  ăn gì từ trưa, chỉ ăn tạm hai quả chuối, bây giờ cũng  đói .