Chu Cận Xuyên liếc  ghế phó lái trống rỗng, yên lặng thu hồi ánh mắt: "Không  vấn đề gì, em  vững ."
Nói xong,  nhấn ga và lái xe về phía cổng.
Tô Ý nhận  chỉ  một   nên theo bản năng hỏi: "Sao đồng chí Tạ   cùng chúng ?"
Chu Cận Xuyên dừng một chút,   thành phố thật sự  việc  .
  nhất thiết  là ngày hôm nay.
Hơn nữa, lúc lái xe ngang qua tầng  ký túc xá của cô, thấy bóng dáng của cô nên mới quyết định tạm thời  .
Làm   thời gian để thông báo kịp cho Tạ Tiểu Quân?
"Anh  một   nhanh chóng trở về.
Tạ Tiểu Quân còn  nhiệm vụ khác."
Tô Ý “ồ” một tiếng,   gì thêm.
Xe còn   khỏi cổng, bọn họ  gặp  Bạch Nhược Lâm và Tần Vân Phong bên trong đại viện.
Tô Ý nhướng mày,   trùng hợp như ? Bọn họ cũng mua vé  ngày mai ?
Trên thực tế, ngày đó Tần Vân Phong tới đại lý mua vé tàu.
Anh  tình cờ gặp Tô Ý, đặc biệt xếp hàng  lưng cô để  cô mua vé tàu thời gian nào.
Rồi mới mua cùng vé.
Không  vì cái gì khác, chỉ   chung một đường  thể chiếu cố lẫn .
Đến lúc đó  thể cùng  về quê, giải thích với gia đình sẽ dễ dàng hơn.
Về việc  thành phố sớm một ngày, quả thực là trùng hợp.
Chỉ vì Bạch Nhược Lâm    thành phố  để mua sắm, sẵn tiện mua một ít đồ về quê.
Bạch Nhược Lâm   phía   tiếng xe, vội vàng  đầu  .
Sau khi nhận  là xe của Chu Cận Xuyên, bận rộn vẫy tay chào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-174.html.]
Không ngờ Chu Cận Xuyên  lái xe lao thẳng , vượt qua hai  họ mà  hề dừng .
Ngay khi xe chạy qua, Bạch Nhược Lâm lúc  mới nhận    phía  chính là Tô Ý, bên cạnh còn  hành lý.
"Vân Phong, Tô Ý sẽ   chung với chúng  cùng một chuyến xe buýt đúng ? Em  thấy cô  ôm hành lý  ở phía  xe.
Chẳng lẽ Đoàn trưởng Chu đặc biệt tiễn cô   thành phố?"
Tần Vân Phong đè nén kinh ngạc trong mắt: "Em  lầm  đúng ? Làm   thể  chuyện trùng hợp như ? Hơn nữa, Đoàn trưởng Chu   thể lái xe một đoạn đường xa như  đưa cô   thành phố?"
Bạch Nhược Lâm cũng  thể tin : "Chẳng lẽ đưa đến bến xe trấn  ?"
Nghĩ , hai  tăng tốc bước  đến bến xe trấn .
Khi  bến xe, hai   quanh  thấy bóng dáng Tô Ý, cũng  thấy xe của Chu Cận Xuyên.
Tần Vân Phong : "Mặc kệ cô  ,  lẽ  lên chuyến xe  rời  ."
Bạch Nhược Lâm hừ lạnh một tiếng "Em mới hỏi thử ,     xe   thành phố, con khốn đó   quá giang xe của Đoàn trưởng Chu   thành phố,   Đoàn trưởng Chu rốt cuộc  cô  bỏ bùa mê thuốc lú gì.”
Tần Vân Phong  thấy lời của cô , vội vàng kéo tay cô , nhỏ giọng dặn dò: "Ở bến xe  nhiều   , em  nên  bậy  bạ, kẻo  khác  thấy.
Em còn  ngại phiền phức  gây   đủ lớn ?"
DTV
Bạch Nhược Lâm cắn môi: "Em  ."
Bên , Chu Cận Xuyên lái xe chở Tô Ý  khỏi đại viện.
Mãi đến khi bóng dáng hai  phía  biến mất trong gương chiếu hậu,  mới đột nhiên dừng xe hỏi: “Tô Ý, em    phía  ?”
Tô Ý lên xe   ghế , một phần vì nghĩ xách hành lý  tiện, một phần cũng vì cô quen  ở ghế .
Hiện tại  Tạ Hiểu Quân sẽ  tới, cũng cảm thấy  ở phía  cũng   lắm.
 suy nghĩ thì như  còn để cô trực tiếp  thì thấy ngại.
Điều cô  ngờ tới là Chu Cận Xuyên  dừng xe vì chút chuyện cỏn con , bắt cô  lên phía .
Còn gọi cô bằng đầy đủ họ tên.
Chuyện  quá kỳ lạ..