Cô thấy bên trong vẫn giống như , ngoại trừ  thêm chiếc đồng hồ của Bạch Nhược Lâm và một trăm đồng.
Nếu cô   mang đến tận cửa  thì   thể từ chối? Vừa lúc cô cũng  về quê, đang lo lắng   chi phí   đây !
Bên , Tần Vân Phong  mới ôm Bạch Nhược Lâm về nhà.
Bạch Nhược Lâm từ từ tỉnh .
Tần Vân Phong thấy  trực tiếp ném cô  lên ghế.
Sớm  ngất xỉu, mượn  tỉnh , đúng là  chọn thời điểm!
Anh  mệt đến mức đổ mồ hôi đầm đìa  khi cõng cô  suốt chặng đường về,  về đến nhà thì tỉnh !
DTV
Nhìn thấy vẻ tức giận  mặt  , Bạch Nhược Lâm  khỏi  rơi nước mắt: "Vân Phong,  cũng trách em ?"
Tần Vân Phong kiềm chế cơn tức giận, thấy cô  còn  mặt mũi  lóc hỏi vấn đề ,   mỉa mai : "Trách em ? Anh cũng  dám, nếu như em    mới đến là  với  Tô Ý  lấy hết tiền của chúng ,    đến mức hồ đồ  theo em  hỏi.”
“Nói đến đây,  cũng  hỏi, nếu tiền  trộm ở tầng  ký túc xá của Tô Ý,  tại  em  mang  bộ tiền bạc trong nhà, kể cả tiền của ,  tìm cô ?”
"Còn nữa, tại  chúng   đến ký túc xá, em  gọi nhiều  đến tìm Tô Ý mà   gì?"
Bạch Nhược Lâm  chất vấn liên tục  chịu  nữa hỏi: "Vân Phong,    hối hận khi kết hôn với em ?"
Tần Vân Phong  lạnh, im lặng    cô .
Trong lòng Bạch Nhược Lâm  chút đau nhói  ánh mắt lạnh nhạt của  .
Dù  sớm  thấu  đàn ông  từ lâu nhưng cô  vẫn cảm thấy đau lòng khi thấy   đối xử với  như .
Dù mục đích  đó của    thuần thúy  , ít nhất   vẫn yêu !
Nghĩ tới đây, Bạch Nhược Lâm bỗng nhiên cảm thấy vô cớ tim đập rộn lên.
Bây giờ cô   đình chỉ công tác,   thể ở  quân đội chỉ  thể bằng cách xây dựng mối quan hệ   với Tần Vân Phong.
Chỉ bằng cách , cô  mới  thể  một ngày nào đó tiêu diệt Tô Ý  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-171.html.]
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Lâm thu hồi sự lạnh lùng trong mắt, đáng thương  Tần Vân Phong.
"Vân Phong, chuyện hôm nay là em sai,  liên lụy đến , nhưng tiền và đồng hồ của chúng  quả thực     đánh cắp."
"   cần lo lắng quá, ngày mai em sẽ gọi điện cho gia đình, nhờ họ gửi thêm tiền cho em.
 lúc chúng  sắp về quê .
Nếu gửi thêm ít tiền, chúng   thể mua đồ để tổ chức tiệc cưới ở quê."
“Còn nữa, em sẽ đến gặp Chính ủy Vương để giúp em  thêm về chuyện đình chỉ, cố gắng  ảnh hưởng đến .”
Tần Vân Phong thấy thái độ của cô  đột nhiên  đổi  hơn,  còn bận tâm suy nghĩ mua đồ về quê.
Tâm trạng   mới dịu xuống hơn đôi chút.
“Mấy hôm nữa tiền trợ cấp của  sẽ giảm nên    tiền để về quê.”
" việc đình chỉ  thể trì hoãn .
Lỡ như đoàn trưởng Chu  chuyện với Đoàn trưởng Đặng thì sẽ  còn đường sống nữa.
Không bằng bây giờ em  tìm Chính ủy Vương ?"
Bạch Nhược Lâm  náo loạn một đêm, vốn  chút  mệt, bây giờ   còn sức.
Lúc đầu cũng   đến tìm Chính ủy Vương trễ như , nhưng  đó suy nghĩ , thấy lời  của Tần Vân Phong cũng  lý, nên cô  cố gắng gượng dậy.
"Đã trễ thế  , em sợ  một .
Hay là   chung với em?"
Tần Vân Phong mím môi : “Ở đây là trong quân đội,  gì  sợ? Hỡn nữa   cũng  giúp  gì nhiều cho em, nhiều nhất là  thêm một   mắng.”
Bạch Nhược Lâm: “...”
Bạch Nhược Lâm tức giận   ngoài, trong lòng tràn đầy hận ý với Tô Ý và bất mãn với Tần Vân Phong.
Dù là đêm giữa mùa đông nhưng  cảm thấy lạnh chút nào..