dù   thì cũng chẳng , vì Bạch Nhược Lâm chỉ thích chiếc vòng ngọc mà   bí mật về  gian.
Cô quyết định  lơ.
Bạch Nhược Lâm thấy cô  để ý đến , tức giận dùng xe đạp để chặn đường cô.
" kêu cô đó, cô   thấy ?"
"Chó ngoan  cản đường! Cô   ?"
"Cô ——" Bạch Nhược Lâm tức giận đến mức mắt gần như phun  lửa: " hỏi cô,   cô  mua một chiếc vòng ngọc từ thị trấn ?"
"Vòng ngọc? Vòng ngọc gì cơ?" Tô Ý   vẻ  hiểu.
Bạch Nhược Lâm kiên nhẫn giải thích: "Là chiếc vòng ngọc trong một gian hàng đồ cũ ở phía tây thị trấn,  thích chiếc vòng đó, về lấy tiền    thì    khác mua mất."
DTV
"Lúc   thì   thấy cô từ thị trấn trở về, cô còn dám    do cô mua ?"
Tô Ý   thì bật : "Cô kết hôn xong thì vứt não  ?    phép  thị trấn ?   thị trấn thì nhất định là  mua ?"
Bạch Nhược Lâm mím môi một cái: "Đó   là do cô thích cướp đồ của   ? Tần Vân Phong cũng , vòng ngọc cũng ."
Tô Ý phun một cái: "Gớm! Chuyện Tần Vân Phong là như thế nào   trong lòng cô hiểu rõ nhất ? Rác rưởi   cần nên vứt ,   cô xem thành bảo vật mà nhặt về ? Cô nghĩ khẩu vị của ai cũng nặng như cô  ?"
"Thế nào? Cảm giác kết hôn  ?"
Bạch Nhược Lâm thấy Tô Ý  nhạt, giọng  đầy sự châm chọc, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an.
Không lẽ Tần Vân Phong thật sự là thứ mà cô   nên mới cố tình nhét  tay ?
Không thể  chuyện đó xảy !!
Bạch Nhược Lâm lấy  tinh thần: " đến tìm cô là để hỏi về chiếc vòng ngọc,   để bàn về Tần Vân Phong."
Tô Ý  phun một cái: "Ai là  đầu tiên nhắc đến Tần Vân Phong?"
Mặt Bạch Nhược Lâm tối sầm , để lấy  chiếc vòng ngọc, cô  đành  nhẫn nhịn: "Nếu thực sự là cô mua vòng ngọc,   thể trả thêm tiền cho cô,  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-164.html.]
Nói , cô  lấy đồ  chuẩn  sẵn trong túi : "Ở đây   một trăm đồng, và một chiếc đồng hồ đeo tay khá giá trị, cô mua hai trăm giờ bán  cho  vẫn khá lời, cái vòng ngọc đó  thật sự  thích, cô bán  cho  ."
Tô Ý bất đắc dĩ giơ hai tay lên, xắn tay áo.
"Cô tự  xem, nếu   bỏ  nhiều tiền như  để mua vòng ngọc, thì tại    đeo nó?"
"Hơn nữa,  chỉ  hơn hai mươi đồng mỗi tháng,   điên   mà mua món đồ hai trăm?"
Bạch Nhược Lâm  hỏi đến nghẹn lời.
Chẳng lẽ cô thật sự  mua?
Thực , khi  vòng ngọc   bán, cô   hỏi  bán hàng nhưng   nhất quyết   ai  mua.
Cô  chỉ dựa  trực giác  đoán đó là Tô Ý.
Cô  nghĩ Tô Ý  thấy món đồ mà cô  thích nên  tìm  cách để mua về để khoe với cô .
 quên rằng Tô Ý là  nghèo khó, dù  nhịn ăn nhịn uống để tích góp hai trăm đồng cũng  thể vì tức giận mà mua một chiếc vòng.
Nếu  mua, thì chắc chắn sẽ sớm khoe với cô .
Có lẽ, cô  thật sự  nghĩ quá nhiều.
Tô Ý thấy cô   từ bỏ ý định, liền xoay  rời .
Bạch Nhược Lâm  tại chỗ một lúc, cảm thấy  lấy  chiếc vòng, trong lòng cứ bất an khó chịu.
Cô   cam tâm mà bỏ qua dễ dàng như .
Sau khi suy nghĩ một hồi, cô   đạp xe đạp   thị trấn.
Bạch Nhược Lâm khôn ngoan hơn,  trực tiếp tìm  bán vòng ngọc.
Mà cô  âm thầm đến các quầy hàng lân cận.
Nhét một đồng tiền cho đối phương, hỏi: "Dì ơi, cháu  hỏi một việc, xế chiều hôm nay ở quầy đối diện  bán một chiếc vòng ngọc, cô  thấy rõ ai  mua ?"