, cô chỉ mới 20 tuổi, dù bình thường luôn là bộ dáng ăn  và hành động lão luyện nên khiến   phớt lờ tuổi tác của cô.
 suy cho cùng, cô cũng chỉ mới hai mươi tuổi.
Còn  năm nay  hai mươi sáu tuổi.
Người xưa vẫn , cách  ba tuổi    cách thế hệ.
Không  là   chút già  ?
Lần đầu tiên trong đời Chu Cận Xuyên cảm thấy  tự tin về tuổi tác của  như ,  lặng lẽ   nhà,  bếp đun nước nóng.
Nhìn thấy ba  ở bên ngoài chơi gần xong,  mới bước , hô lên: “Đừng chơi lâu quá, cẩn thận  cảm lạnh đó!”
Tô Ý  thấy lời  thì dừng ,   vui quá nên cô nhất thời quên mất thời gian.
Vì thế cô ngượng ngùng kéo Diệp Noãn Noãn  .
Vừa bước , cô   thấy  bàn  ba bát sữa mạch nha mới pha, vẫn tỏa  mùi thơm nồng nàn và  nóng.
“Uống khi còn nóng để tránh  cảm lạnh.” 
Tô Ý càng cảm thấy  hổ, vội vàng cảm ơn.
Ba  họ uống sữa mạch nha.
Tô Ý bảo Diệp Tiểu Vũ   quần áo, cô cũng dẫn Noãn Noãn   quần áo.
"Đội trưởng Chu, chúng   tìm chị Diêu  đây."
DTV
Chu Cận Xuyên cũng  dậy: “  , lát nữa  cũng sẽ tới đó.”
Ba  nắm tay   sang nhà bên cạnh.
Chị Trịnh và các con của chị cũng  đợi sẵn ở nhà chị Diêu.
"Mọi  tới  ? Vừa  bọn chị còn tính sang gọi em!"
Chị Diêu  chút do dự: "Tiểu Tô, em thật sự   uống rượu mừng của bọn họ ? Chị nghĩ em  cần thiết   ,  thể bọn họ đang che giấu ý đồ  gì đó."
Tô Ý  : "Hai  bọn họ  đặc biệt mời em nên em đành   thôi.
Không  chuyện gì !"
Thấy , chị Diêu đành  gật đầu: "Được ,  lúc đó em cứ  ăn cùng với bọn chị, mặc kệ hai kẻ lòng  hiểm độc đó!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-154.html.]
Nói xong nhóm  rời khỏi sân,  đến nhà ăn.
Trước khi đến nơi, cô từ xa   thấy Bạch Nhược Lâm mặc áo khoác len màu đỏ,  mặt bôi tuyết trắng.
Cô   theo Tần Vân Phong để nghênh đón   ở cửa.
Khi hai   thấy Tô Ý, nụ   mặt lập tức biến mất.
Bạch Nhược Lâm hừ lạnh một tiếng: "Không nghĩ tới cô  còn dám tới!"
Dù  cô  và Tần Vân Phong cũng  lĩnh chứng .
Cô  cũng  dám phá hỏng quân hôn! Phải để cho cô  tận mắt chứng kiến và chấp nhận hiện thực!
Tần Vân Phong  khi  thấy Tô Ý thì trong lòng  khỏi thắt .
"Em đến  ?"
Thấy    thẳng  Tô Ý, chị Diêu và chị Trịnh đều nhếch môi, giận dữ nhét hồng bao và cổ gắng kéo Tô Ý  .
Tô Ý cũng lấy từ trong túi  chiếc hồng bao  cô  chuẩn  : "Đây là tâm ý của , các  đừng chê ít nhé!  chúc hai  trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”
Tần Vân Phong sửng sốt một lát mới nhận lấy.
Tô Ý  bước , Bạch Nhược Lâm  lập tức tức giận đoạt lấy nó.
Mở  , là hai mao tiền.
"Biết ngay cô    ý , cô  thế    đang cố ý chọc tức em ?"
Tần Vân Phong mím môi : "Em  là một cô gái sống khổ sở, ở đây    để nương tựa,  chi tiêu nhiều việc, em cũng đừng so đo  gì."
Bạch Nhược Lâm nắm chặt hai mao tiền trong tay: "Sao   bắt đầu   cô ?"
"Anh  ! Chỉ là    vì chút chuyện như lông gà vỏ tỏi  cãi  nữa.
Đừng quên hôm nay là ngày trọng đại của chúng ."
"Anh cũng  hôm nay là ngày trọng đại thì đừng nhắc đến cô !"
"Em cho rằng   nhắc đến ? Còn   là em kiên trì mời   tới hả?"
“…”
….
Tô Ý dẫn hai đứa trẻ  nhà ăn   thẳng tới nơi hẻo lánh.