Sự tự tin  sân khấu và giọng hát mượt mà của Tô Ý khiến từng câu reo hò đều như một nhát d.a.o đ.â.m  tim cô .
Vốn dĩ cô  cố ý sắp xếp cô ở  , là để đợi cô chạy trối c.h.ế.t  cô  sẽ dang tay  giúp đỡ.
Cô  thật sự  ngờ  chuyện  trở thành thế .
Bạch Nhược Lâm tức  hộc máu, bàn tay cầm đàn violin nắm chặt đến mức trắng bệch.
Cuối cùng, đoàn trưởng Đặng  tới và hỏi cô : "Sao cô còn  lên sân khấu? Phía    tưởng rằng  kết thúc nên   dậy rời ."
Bạch Nhược Lâm  , đột nhiên tỉnh , ôm cây đàn violin  tay nhanh chóng bước lên sân khấu.
Cô  từng  coi là trụ cột của đoàn văn nghệ, mỗi buổi biểu diễn đều   nhiều  đổ xô đến xem.
Vì thế khi   thấy cô   lên, những  định  cũng ở .
  khi  một lúc thì cảm thấy nhàm chán tới nỗi   nên lời!
"Mỗi  kéo tới kéo lui  là nhạc nước ngoài   hiểu, ngay cả  cũng  hiểu, đúng là vô nghĩa!”
"Ai   ? So sánh với  , vẫn là nữ đồng chí   đàn  hát tràn đầy năng lượng! Cô  là  mới tham gia  đoàn văn nghệ ?"
"Anh   cô  ? Cô  là cô gái  cạnh cửa ở nhà ăn của chúng , nhà ăn  món bún thịt hầm!  nếu   từng gặp cô  cũng là chuyện bình thường.
Chúng   mười , gặp cô   một  là   tệ .”
Bạch Nhược Lâm ngay từ đầu    tự tin, càng khó chịu hơn khi  thấy phía  đang thì thầm.
Cô   cẩn thận liền kéo sai.
Một âm thanh bén nhọn vang lên trong hội trường.
Trước sự cau mày của  , Bạch Nhược Lâm  thể nhịn  nữa, ôm cây vĩ cầm trong tay  chạy  .
Mọi  nghi ngờ  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-145.html.]
Thấy cô  liều lĩnh như , đoàn trưởng Đặng lập tức  hậu trường  khi sắp xếp  dẫn chương trình lên sân khấu cứu vãn tình hình.
Vừa bước   thấy cô    bàn  một , những  khác vây quanh an ủi.
Đoàn trưởng Đặng tức giận: "Cô còn mặt mũi mà ? Biểu diễn  gián đoạn giữa chừng, đây là tố chất của cô ?"
Bạch Nhược Lâm tức giận vì chính  lên tiếng: “Không  là   xuống, mà là vì họ quá đáng, họ bắt nạt ! Họ xếp   Tô Ý thì     thể lên sân khấu ?"
Đoàn trưởng Đặng bất đắc dĩ thở dài: "Bắt nạt cô? Không  là chính cô yêu cầu  xếp  đồng chí Tô ? Bây giờ cô    gì?"
"Trời cao còn  trời khác cao hơn,  giỏi chắc chắn   giỏi hơn, gặp  giỏi hơn  thì chẳng lẽ  lên sân khấu? Đây là loại tố chất tâm lý gì ?"
Bạch Nhược Lâm cứ  mãi cho đến khi   phía  đang bình chọn.
Lúc  cô  đột nhiên ngẩng đầu : "Đoàn trưởng Đặng,  thừa nhận đồng chí Tô hát , nhưng cô  chọn bài hát như  là  .
Chúng  đây là lục quân.
DTV
Cô  hát cái gì mà hải quân,   còn hát bài hát ——"
Bạch Nhược Lâm còn   xong đoàn trưởng Đặng  lạnh lùng cắt ngang: "Bạch Nhược Lâm, đây chính là tầm  và lòng  của cô đó ?"
"Cô  giỏi bằng  khác nên bắt đầu bôi nhọ  khác.
Người như cô    thể nâng cao kỹ năng của  ?"
Bạch Nhược Lâm  thấy  liên quan tới việc đề bạt, cô  lập tức hoảng sợ.
Cô  nhanh chóng nhận sai với đoàn trưởng Đặng "   ý đó,  chỉ nghĩ——"
"Đủ , cô ở hậu trường suy nghĩ cho kĩ ! Những  khác theo   cảm ơn hạ màn."
Buổi biểu diễn  kết thúc.
Cuối cùng, Tô Ý  giành  vị trí đầu tiên với ưu thế áp đảo.
Cô vui vẻ ôm chiếc thảm lông cừu chuẩn  về nhà..