Chỉ là dù  ca hát cũng là việc mà cô yêu thích  mỗi giờ  việc, cô cũng      , thế nên cũng   .
Để  xem những  khác thế nào .
Mọi   đầu bếp Mã phổ biến giải thưởng thì đầu tiên là vui mừng,  đó bọn họ cũng tỉnh táo .
“Chỉ  ba giải thưởng,   thể đến lượt chúng  chứ? Còn chẳng  cuối cùng sẽ   của đoàn văn nghệ ẵm trọn luôn  ?”
“ , nhưng mà chúng  cứ  theo hình thức thôi,  mà thấy thích!”
Thấy   ai cũng chẳng chịu , đầu bếp Mã  hướng ánh mắt đến ba  Tô Ý: “Ba  đều là những  trẻ tuổi,   cân nhắc   ?”
Trương Thiên Hoa   thì lập tức lắc đầu: “Không ,  ,  cái gì cũng  , lên sân khấu còn cực kỳ lo lắng!”
Khuôn mặt Từ Tiểu Cần cũng đầy vẻ lúng túng: “Lúc   từng  theo thanh niên trí thức ở trong thôn học sáo bầu bí, chỉ là thổi cũng bình thường thôi, sợ là  lên đó cũng khiến   mất mặt.”
Tô Ý nhếch miệng  một tiếng: “Ngược  thì   hát đôi câu, nhưng mà trình độ cũng bình thường, chỉ sợ  lên khiến   ở nhà ăn chúng  mất mặt.”
Đầu bếp Mã an ủi : “Có thể  lên  là   , ít nhất nhà ăn chúng  cũng sẽ  bỏ trống yêu cầu  .”
Đầu bếp Vương thấy  khuôn mặt Tô Ý và Từ Tiểu Cần đều là biểu tình lo lắng, giống như bọn họ thật sự  giỏi.
Thế nên đầu bếp Vương lập tức vòng vo đổi hướng gió: “Vậy thì quyết định chọn hai  họ ,  trẻ tuổi ở nhà ăn chúng  cũng chỉ  hai  họ, hai  họ  là  thích hợp nhất .”
Những  còn  đều rối rít phụ họa: “ đúng, hai nữ đồng chí cũng coi như là gương mặt đại diện của nhà ăn chúng , chỉ cần tùy tiện  lên thổi  hát một hai câu là .”
Thấy   ai cũng  cố ý chọn hai  bọn họ lên sân khấu trình diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-138.html.]
DTV
Tô Ý giả vờ khó xử chà xát tay: “Hai bọn  lên cũng , chỉ là   nội bộ  thể thưởng cho bộ phận chúng  coi như là khích lệ tinh thần vì tập thể mà hy sinh   ?”
Đầu bếp Vương hừ lạnh một tiếng: “Hai cô còn   thưởng cái gì?" 
Tô Ý  một tiếng: “Không nhiều ,  thể cho bộ phận chúng   lễ liên hoan  nghỉ một ngày   ?”
Đầu bếp Mã suy nghĩ một lát  cũng gật đầu đáp ứng: “Được,  cho ba  một ngày nghỉ, ngày tổ chức tiệc của phó đội trưởng Tần nhé? Ngày đó bọn họ mời  ít  , các cửa sổ thuộc nhà ăn cũng  quá bận rộn.”
Tô Ý   thì cực kỳ vui mừng đáp ứng: “Được! Vậy ngày đó .”
Sau khi chọn xong thí sinh,   cũng bắt đầu rời .
Từ Tiểu Cần khẩn trương kéo cánh tay Tô Ý: “Chúng  thật sự   lên sân khấu biểu diễn ?”
Tô Ý gật đầu: “ nghĩ ,  lên thì nhiều lắm cũng chỉ  mất mặt thôi, nhưng dù gì ba chúng  cũng sẽ  một ngày nghỉ, hơn nữa   chừng chúng   phát huy   nhận  giải thưởng  chứ?”
Từ Tiểu Cần một chút sức cũng chẳng : “Chị  nghĩ xong sẽ hát bài gì ?”
Tô Ý nhớ  thập niên tám mươi thì  bài hát gì.
Sau đó cô hắng giọng một cái, hát lên đôi câu bài 《Đêm  bến cảng》.
Từ Tiểu Cần và Trương Thiên Hoa  ở một bên đều ngẩn : “Hóa  chị hát  như  ? Đến tận bây giờ em cũng  từng thấy chị hát bao giờ.”
“ , chị Tô Ý, mới   chị cũng quá khiêm tốn , nên sớm   ghi danh mới .”
Tô Ý nhếch miệng  một cái: “Mọi   thấy biểu cảm của đầu bếp Vương , nếu  chúng   lá bài tẩy thì  cái gì cũng sẽ  đưa cơ hội  cho chúng  .”.