Tô Ý nghịch ngợm nói: “Chúc mừng, chúc mừng, đây quả là một chuyện tuyệt vời đấy!”
Nói xong, cô lại uyển chuyển tiếp chuyện: “Nếu bác gái Tần và em gái Tần biết được chuyện này nhất định sẽ hãnh diện lắm cho xem, năm sau hai người họ cũng có thể lên đây hưởng phúc, cũng tới đây xem hai người có một tương lai đầy hứa hẹn như thế nào, chắc chắn sẽ náo nhiệt lắm cho mà xem!”
Vốn dĩ Bạch Nhược Lâm chỉ muốn khoe khoang một chút thôi.
Ai ngờ Tô Ý nhanh như vậy đã nói đến chuyện để người nhà họ Tần lên đây.
Sắc mặt cô ta cũng lập tức trầm xuống.
Tô Ý lại nhân cơ hội này thêm muối dặm mắm: “Thế nào? Có phải tôi nói sai rồi không? Đồng chí Bạch không muốn mẹ chồng, em gái chồng cô tới chăm sóc cho hai người sao?”
Bạch Nhược Lâm nhìn sắc mặt Tần Vân Phong, cô ta nhếch mép một cái rồi nói: “Cô nói nhăng nói cuội gì đó, chẳng qua hiện tại chúng tôi còn chưa vào ở, bây giờ nói thì cũng còn quá sớm, chờ sau này rồi hẵng nói đi.”
Thấy cô ta nói như vậy nên sắc mặt Tần Vân Phong mới khá hơn một chút: “Đúng vậy, chờ mùa xuân tới chúng ta đi về hỏi ý bọn họ rồi quyết định sau.”
Bạch Nhược Lâm nghe thấy giọng điệu anh ta thì lập tức biết ngay là anh ta cũng có ý định này.
Cô ta giận dữ đến mức hất tay rời đi.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-136.html.]
Tần Vân Phong vội vàng đuổi theo: “Không phải em nói muốn đi tìm đầu bếp Vương thương lượng chuyện làm tiệc rượu sao?”
Bạch Nhược Lâm giận dữ đến mức vặn vặn tay: “Chuyện vui như vậy mà cuối cùng lại bị Tô Ý quậy đến mức chẳng còn chút tâm tình nào cả, sao cô ta lại nhiều chuyện như vậy chứ?”
Tần Vân Phong mím môi một cái: “Không phải chính em nói muốn đi tìm cô ấy thương lượng chuyện riệc rượu hay sao? Còn nữa, chuyện phân nhà hiện tại vẫn chưa có quyết định cuối cùng là sẽ phân chúng ta tới chỗ nào ở, em cũng không nên nói vào thời điểm quan trọng thế này chứ, dù sao chuyện chúng ta có thể được phân tới một căn nhà lớn hay không cũng chưa chắc chắn mà.”
Bạch Nhược Lâm nghe vậy thì từ chối cho ý kiến: “Sao lại chưa chắc chắn, em đã hỏi qua chính ủy Vương rồi, ông ta cũng nói là không thành vấn đề.”
Tần Vân Phong thở dài nói: “Dù sao cũng là danh không chính ngôn không thuận, hiện tại chưa có quyết định mà đã nói ra trước thế này chỉ sợ khiến người ta phàn nàn, chọc người chỉ trích thôi.”
Bạch Nhược Lâm nghe vậy thì tức giận đến mức mặt cũng đỏ bừng: “Cái gì gọi là danh không chính ngôn không thuận? Nếu anh có thể thăng chức sớm một chút thì em còn phải đi cầu xin người khác hay sao?”
Lúc này Tần Vân Phong cũng đen mặt: “Tại sao anh bị hủy bỏ tư cách em cũng rất rõ ràng, không phải chỉ có một mình anh sai, hiện tại nói như thế này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”
Bạch Nhược Lâm cắn cắn môi nói: “Không nói thì không nói, dù sao lễ liên hoan tết nguyên đán cũng sắp tới rồi, lần này em còn có một buổi độc tấu violin nữa, đoàn trưởng Đặng nói nếu lần này em biểu hiện tốt thì em sẽ có cơ hội được đề xuất, đến lúc đó chuyện cả hai người chúng ta có thể được phân cho một căn nhà lớn còn không phải là chắc chắn đến mười mươi rồi sao?”
Tần Vân Phong trầm mặc một lúc rồi chớp mắt, ngay sau đó anh ta mới gật đầu một cái: “Vậy em biểu hiện tốt một chút, khoảng thời gian này cố gắng tập luyện nhiều lên, chuyện tiệc rượu cứ giao cho anh đi, anh sẽ đi tìm người.”
Lúc này Bạch Nhược Lâm mới hài lòng, cô ta vui vẻ gật đầu một cái: “Còn chuyện thiết kế phòng tân hôn cũng phải bắt đầu chuẩn bị nữa, đến khi phân nhà rồi mới thiết kế thì sợ là không kịp, không bằng chúng ta cứ đi mua đồ về trước rồi đặt ở phòng trọ của anh.”.