Chu Cận Xuyên lặng lẽ xắn tay áo: “Bài tập  xong ?”
“Xong  ạ!”
“Tới đây, chú dạy cháu cách trát bếp.”
“…”
Hai  họ   vườn rau đào đất lên,  lấy than chì và cát   bắt đầu trộn  với đất.
Chờ đến khi Tô Ý  xong cơm, đang chuẩn   ngoài gọi mấy  bọn họ  ăn cơm.
Thì cô   thấy hai  Chu Cận Xuyên và Diệp Tiểu Vũ đang  ở trong sân,  tay đều là đất cát.
“Hai  đang  gì —”
Diệp Tiểu Vũ ngẩng đầu  : “Em và chú Chu  trát xong bếp , chị  cần nhờ đến chú Vương ở cách vách nữa .”
Tô Ý định thần  , lúc  cô mới phát hiện  bếp lò mới mua về   trát lên .
“Thật lợi hại! Hai  nhanh  rửa tay   ăn cơm thôi!”
Được khen ngợi nên Diệp Tiểu Vũ   hì hì  sang Chu Cận Xuyên như thể  giành công.
Sau đó  bé mới vội vàng chạy  rửa tay.
Tô Ý  mới học đan áo xong, cô cảm thấy cũng khá là thú vị.
Vậy nên cô cũng cố ý ăn xong      bắt đầu đan áo tiếp.
Diệp Noãn Noãn   dày nhỏ nhất,  nhanh cũng  ăn xong, cô bé chạy tới  : “Chị Tô, em cũng  học nữa.”
Tô Ý   thì  khỏi cảm thấy buồn : “Em vẫn còn nhỏ lắm,  là em giúp chị cuộn len nhé?”
Diệp Tiểu Vũ   cũng lập tức ăn no: “Em cũng  cuộn len, em và Diệp Noãn Noãn sẽ cùng  .”
Cuối bữa ăn,  bàn cơm cũng chỉ còn  một  Chu Cận Xuyên.
Anh lặng lẽ ăn xong,  đó  thu dọn  bát đũa  mang  rửa.
Vừa rửa bát   ba  đang  trong sân bận rộn qua cửa sổ.
Khóe miệng   tự chủ  mà nhếch lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-133.html.]
Ba  họ bận rộn ở trong sân một hồi, Tô Ý  đồng hồ  vội vàng thúc giục: “Mau  học thôi!”
Sau khi đưa hai đứa bé rời , Tô Ý định xách cái giỏ  sang bên cạnh tiếp tục đan áo.
Nào  Chu Cận Xuyên  đột ngột  từ trong nhà .
Tô Ý  dọa giật : “Anh   ?”
Chu Cận Xuyên bất đắc dĩ gật đầu một cái: “ vẫn luôn ở trong phòng.”
Mới   rửa chén xong thì   tới ngay phòng sách  đợi.
Thân hình cũng cao lớn như thế mà  cô    thấy ?
Tô Ý lúng túng nhếch mép  một cái, cô chỉ sang cách vách: “ đang   tìm chị Diêu,   đoàn trưởng Chu cũng chuẩn    ?”
Chu Cận Xuyên cũng  trực tiếp trả lời mà chỉ vẫy vẫy tay với cô: “Cô tới đây một chút .”
Tô Ý do dự một chút  cũng  tới.
Tới thì tới,   còn  thể ăn   .
Người  mới bước tới bên cạnh  thấy Chu Cận Xuyên đưa tay móc phong thu : “Đây là tiền sinh hoạt của hai đứa bé, cô cất  .”
Thấy  Tô Ý vội vàng khoát tay một cái: “Không cần , hiện tại hầu hết trẻ con đều ăn ở nhà ăn cả,  tốn bao nhiêu  mà.”
Chu Cận Xuyên  ý ám chỉ  xuống cuộn len trong tay cô: “Cô đan áo len cho chúng thì cũng cần đến tiền chứ.”
“Dùng  tiền còn dư    cũng đủ mua .”
Đột nhiên Chu Cận Xuyên cảm thấy   nhiều với  phụ nữ  thì cũng vô ích,  nên  trực tiếp nhét phong thư  tay cô: “Bảo cô cầm thì cô cứ cầm lấy .”
Nói xong,   nghiêng    phòng sách  cầm theo một chồng tem phiếu  tới.
“Mới    quên  đưa cho cô tem phiếu, mấy tem phiếu  cô cứ cầm lấy mà dùng ,   cố gắng đừng tới chợ đen nữa.”
Tô Ý nhận lấy  qua một cái, bên trong  đủ loại tem phiếu, ngay cả tem phiếu công nghiệp cũng .
“Vậy,   , đan xong cho hai đứa áo len   sẽ  thêm cho chúng hai chiếc áo bông nữa.”
“Ừ, cô cứ  , nếu  đủ thì bảo .”
“…”
DTV
Làm bạn với phú hào cũng thật vui vẻ!