Lại thêm gần đây công việc ở nhà ăn càng ngày càng thuận buồm xuôi gió,   đầu bếp Vương lén trộm gia vị  thành nên  đó cũng  dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Tô Ý liền nhân cơ hội đó xin nghỉ, định chuẩn  hết cho mùa đông.
Ngày xin nghỉ, Tô Ý  hẹn chị Diêu và chị Trịnh từ sớm, ba   ngoài từ khi trời còn  sáng.
Đi thẳng đến chợ đen ở bên ngoài thị trấn, chuẩn   một trận lớn.
Mặc dù xuân phong của nhà kinh tế  quét đến nơi vắng vẻ , nhưng   gì hàng hoá trong chợ đen   đổi  nhiều, cũng  kiểm tra nghiêm ngặt như thế nữa.
Vừa     thấy  ít  đều đến sớm chọn hàng .
Ba   thẳng đến sạp hàng bán bông,  mua đồ quan trọng nhất cho mùa đông  .
Bông  đắt hàng, một cân (0,5 kg) là một đồng tám.
Chị Diêu và chị Trịnh chê đắt, chỉ mua một cân,  là mang về  quần áo bông cho hai đứa trẻ là  .
Tô Ý  còn cách nào,   một chút vốn liếng nào nên là mua ba cần rưỡi, định  hai cái áo bông cho bản .
Mua xong bông, chị Diêu và chị Trình liền vội vàng kéo Tô Ý  xem sợi len.
Sợi len rẻ nhất cũng  hai đồng một cân, còn đắt hơn cả bông.
Tô Ý  bắt đầu ngưỡng mộ chị Diêu và chị Trịnh.
 mà cô sợ lạnh nhất, cắn răng cũng  đan hai bộ áo len và quần len để sống qua mùa đông.
Ngoại trừ cho bản , Tô Ý còn chọn một cân len màu hồng và một cân len màu xám, định đan bộ đồ len mới cho hai đứa trẻ.
Rồi  mua một cân len màu đỏ, định kết hợp với  len còn , một miếng đan thành khăn quàng cổ và găng tay.
Bởi vì mua nhiều, ba  bảo  bán len tặng cho mỗi  một đôi kim đan.
Mua xong bông và len để trải qua mùa đông, Tô Ý  nảy  ý định bật bếp than.
Trong bộ đội   giường sưởi, nhưng mùa đông ở tây bắc  lạnh, gió  còn to.
Bình thường   đều dựa  việc đốt bếp than để trải qua mùa đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-131.html.]
Chị Diêu và chị Trịnh cũng góp ý giúp Tô Ý,  tới  lui mới  thể mặc cả một cái bếp than mới còn sáu đồng.
Rẻ là rẻ.
Quan trọng là cái vỏ rỗng, lúc về bản  còn  dùng đất vàng đắp lên bếp mới dùng .
“Tiểu Tô, em đừng buồn, bếp than đơn giản lắm, em cứ mua về  , lúc về để chồng chị  cho em.”
Tô Ý vội cảm ơn, đưa hết  tiền.
DTV
Mua xong mấy bộ đồ các kiểu, mấy   mua thêm chút vải lót bên trong, thịt lợn, trứng gà các loại  vội vàng trở về.
Cũng may lúc về,   trong đại viện đều đang bận việc của .
Chị Diêu gọi luôn hai  đến nhà , : “Nhân dịp hôm nay ngày , chúng  ở trong viện giúp Tiểu Tô  quần áo bông .”
Tô Ý vui vẻ đồng ý,  cầm hết  đồ còn thừa mà mua  đến viện tử bên cạnh.
Cứ như , đến khi cô  thời gian rảnh thì qua tìm chị Diêu học đan len cũng tiện hơn,  cần     để lấy nữa.
Từ  khi  rõ với Chu Cận Xuyên   , hai   còn cố gắng tránh đối phương nữa.
Tô Ý  thời gian cũng sẽ  qua thăm đứa trẻ,  bữa cơm cải thiện bữa ăn cho hai .
.....
Tốn cả một buổi sáng, chị Trịnh tiện tay cắt áo bông cho Tô Ý.
Chị Diêu thấy bản   giúp đỡ , nên  bên cạnh dạy Tô Ý đan len.
Mắc dù Tô Ý  từng đan, nhưng từ trình độ quen tay là  nguyên chủ  đan.
Chị Diêu dạy cô một hồi,  yên tâm cho cô tự đan.
Ba  lười biếng phơi nắng,  trò chuyện  đan len,  áo bông, cũng khá là thoải mái.
Mới hơn mười một giờ, Diệp Tiểu Vũ dẫn theo Diệp Noãn Noãn chạy nhanh về nhà.
Hai đứa trẻ  hôm nay Tô Ý  nghỉ, chắc chắn sẽ  đồ ăn ngon cho chúng ăn.