Ngoài mặt thì nói bản thân không làm chủ được, nói không chừng trong lòng đang mong cô ta và Tần Vân Phong không thể kết hôn được.
Đợi đến tết nguyên đán quay về thì để người nhà làm chủ cho bọn họ!
Thấy Tần Vân Phong vẫn đứng ngây ra ở đó, Bạch Nhược Lâm càng tức giận hơn, hùng hổ đi đến chỗ anh ta.
Tần Vân Phong thấy Bạch Nhược Lâm đi đến với khí thế hung dữ, chợt cảm thấy không ổn.
Không đợi cô ta phát điên đã trực tiếp mở miệng trước: “Là Tô Ý gọi anh qua đây.”
Một câu nói làm Bạch Nhược Lâm cảm thấy cạn lời: “Tại sao anh phải nói với cô ta chúng ta chưa có dự định kết hôn?”
Tần Vân Phong cũng rất bất đắc dĩ: “Là Tô Ý tự hỏi, cô ấy cũng chỉ vì muốn tốt cho chúng ta thôi.”
Bạch Nhược Lâm cười lạnh một tiếng: “Cô ta sẽ vì tốt cho chúng ta sao? Cô ta nào có vì tốt cho chúng ta, rõ ràng là chỉ mong sao chúng ta không kết hôn, cô ta muốn nhân dịp tết nguyên đán quay về nối tiếp tiền duyên với anh!”
Đáy lòng Tần Vân Phong lập tức nóng vội: “Cô ấy thật sự nói như thế sao?”
Bạch Nhược Lâm hừ một tiếng: “Cô ta dám! Tần Vân Phong, rốt cuộc anh yêu cô ta hay là em?”
Tần Vân Phong mím môi: “Không phải em nói không vội kết hôn sao? Đợi năm sau gặp người nhà em rồi mới bàn tiếp, sao bây giờ lại quay qua trách anh rồi?”
Bạch Nhược Lâm giận muốn chết: “Đó là lúc trước, bây giờ em đổi ý rồi, em sẽ đi nói với người nhà, anh chỉ cần nói rốt cuộc có cưới em hay không?”
Tần Vân Phong do dự trong chốc lát, cuối cùng hiểu rõ ra: “Cưới! Đương nhiên là cưới!”
Cuối cùng lúc này Bạch Nhược Lâm mới thoải mái: “Được, anh nói đó, lát nữa chúng ta đi nộp đơn xin kết hôn, dù sao tiếp đó còn phải đợi một tháng nữa.”
Tần Vân Phong: “Lát nữa đi luôn?”
Bạch Nhược Lâm trừng mắt nhìn anh ta, cứ cảm thấy hình như anh ta không bằng lòng lắm.
Rõ ràng lúc trước khi theo đuổi cô ta thì chỉ hận không thể lập tức kết hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-130.html.]
Bây giờ cô ta đã nói đến bước này rồi, sao anh ta vẫn cứ do dự mãi vậy?
Đúng lúc hai người đang giằng co, Chu Cận Xuyên đúng lúc đi ngang qua.
“Ban ngày ban mặt hai người ở đây lôi lôi kéo kéo thành cái gì vậy?”
DTV
Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm đều sợ hết hồn, vội vàng tự lui về sau mấy bước.
“Đoàn trưởng Chu, anh hiểu nhầm rồi, chúng tôi chỉ là ăn cơm xong thì nói chút chuyện thôi.”
“Đúng vậy, đoàn trưởng Chu, vốn dĩ hai chúng tôi có quan hệ yêu đương mà.”
Chu Cận Xuyên hừ lạnh một tiếng: “Cho dù có là quan hệ yêu đương, cũng không thể cứ lôi lôi kéo kéo ở nơi công cộng.”
Nói xong, lại cảnh cáo hai người vài câu: “Tôi thấy nếu hai người đã có tình cảm tốt như vậy, chi bằng nộp báo cáo kết hôn lên trên sớm đi, kết hôn sớm chút, nếu không cứ dây dưa thế này sẽ ảnh hưởng không tốt.”
Tần Vân Phong và Bạch Nhược Lâm kinh ngạc nhìn nhau một cái, vội vàng đồng ý.
Đến khi Tô Ý biết được tin tức này, là do Bạch Nhược Lâm cố tình chạy đến trước mặt cô khoe khoang.
“Tô Ý, cô c.h.ế.t tâm được rồi đấy, báo cáo kết hôn của tôi và anh Tần sẽ được duyệt nhanh thôi, là nhờ có đoàn trưởng Chu giục đơn xin giúp đó.”
“Hai chúng tôi định qua tết dương lịch sẽ tổ chức tiệc rượu ở trong bộ đội trước, đợi đến tết nguyên đán, anh Tần sẽ dẫn tôi cùng về quê làm thêm một bữa tiệc nữa!”
“Cô sẽ không tức giận đến mức không dám về nhà luôn chứ?”
Tô Ý vui đến mức không ngậm miệng được: “Yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ về, đến lúc đó tôi còn muốn uống hai ly rượu mừng nữa!”
Bạch Nhược Lâm thấy cô cười mà cả mặt như gió xuân, thậm chí còn vui hơn cả chính cô ta.
Trong lòng thầm nghĩ e là người này tức đến mức điên luôn rồi.
Nên liếc nhìn cô một cách kì quái rồi quay người rời đi.
Tất cả chuyện lớn đều kết thúc, khối đá trong lòng Tô Ý cũng rơi xuống..