Tô Ý  lạnh : "  nhớ nhầm, sợ họ  đủ nên  khi rời     một chén dự phòng.
Kết quả khi   lấy thì  thấy ."
Đầu bếp Vương cau mày: "Chỉ là một bát nước sốt thôi, xem như lấy  thì thế nào chứ?"
Tô Ý trừng mắt  một cách đầy ám chỉ,  về phía đầu bếp Vương: “Chỉ lấy thôi thì đúng là chẳng   gì, chẳng qua cái loại hành vi trộm cắp thế  thực sự quá mức ghê tởm,  còn nghi ngờ sẽ   cũng  lấy về  bắt chước theo, nếu   quang minh chính đại hỏi tới thì  cũng  nhất định  giấu giếm, thế nhưng    lựa chọn trở thành kẻ gian,    cốt cũng là để   chú ý đề phòng một chút.”
“Dù  chúng  cũng đều dựa  khả năng của bản  để kiếm tiền cả, ai   dùng thủ đoạn để che giấu bản lĩnh thật sự của   gì, nếu như   khác ở bên cạnh cứ  chằm chằm chúng , còn  trộm luôn cả năng lực đó để  thế luôn chúng  thì chẳng lẽ chuyện  còn  đủ dọa   ?”
Hiện tại đang là thời điểm ăn cơm ở trong bếp, các đầu bếp phân công phụ trách đủ loại món ăn đều đang  mặt ở đây, bọn họ  thấy Tô Ý  như  thì tất cả đều rối rít gật đầu phụ họa.
DTV
“ ,   đều là mỗi  một việc, đều dùng chính năng lực của  để kiếm sống, loại  cứ lén lén lút lút quan tâm đến  khác rốt cuộc là cái loại  gì !”
“Lần   cũng hỏi đồng chí Tô , đồng chí Tô cũng thoải mái cho  một thìa đó, rõ ràng là  nào chột  thì mới  ăn trộm như  đấy chứ!”
Đầu bếp Mã cũng tức giận  lên: “Lần   bắt  cũng   nghĩa là    bắt ,     nhất định  thật đề phòng.
Nếu như thật sự phát hiện   nào  liên quan đến chuyện hèn hạ  thì lập tức báo cáo lên  đuổi việc  đó!”
Nói xong ông    sang Tô Ý: “Cô yên tâm,  và đầu bếp Vương sẽ  chỗ dựa cho cô,   kể cả  tra   nhưng cửa sổ bán rau trộn vẫn là của cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-116.html.]
“ chứ, đầu bếp Vương?”
Đột nhiện  gọi tên khiến đầu bếp Vương thoáng chốc  còn chút kiêu căng nào như mới   nữa: “Phải , mới     nghĩ tới    ăn trộm nước tương chỉ vì  cái ,  còn tưởng rằng tên đó chỉ ăn trộm mỗi thức ăn thôi chứ, đồng chí Tô, cô yên tâm ,   tất cả rau trộn đều do cô phụ trách.”
Tô Ý  nhẹ: “Chuyện  thì  cũng chẳng lo lắng, dù  cũng chỉ là ăn trộm thôi nên cũng  nhất định tên đó sẽ   , nếu như thật sự dễ dàng đến  thì cũng  cần   ăn cắp  gì cho phí công.”
Đầu bếp Vương thấy cô cứ một câu ăn trộm, một câu ăn cắp, giận đến mức  bùng nổ, thế nhưng ông  cũng chẳng thể  gì.
Nín nhịn nửa ngày, rốt cuộc ông  mới thốt  một lời  mát: “Thế nhưng cũng sắp  thu , rau trộn của cô cũng   là sẽ bán  trong bao lâu?”
Tô Ý mở to mắt : “Cảm ơn đầu bếp Vương  quan tâm, tuy nhiên chúng  cũng  nghĩ xong kế hoạch , chờ đến khi tiết trời mát mẻ hơn   .”
Thấy cô chắc chắn như  khiến đầu bếp Vương đột nhiên cảm thấy cực kỳ tò mò.
Món chính và thức ăn nóng quan trọng nhất trong nhà ăn cũng  thể để cô   rối tung rối mù lên .
Vậy thì cô  còn  thể bán  cái gì cơ chứ? Có lẽ cô  chỉ đang huênh hoang khoác lác mà thôi!
…..
Sau khi nghỉ trưa xong, Tô Ý định đích   tới bộ phận hậu cần một chuyến.
Cô   hỏi xem tình hình chuyện xin ở nhà trọ đến  ,  thể dành  một gian phòng trọ đơn cho cô  ..