"Đoàn trưởng Chu,   chuyện gì khác thì    việc đây!”
Chu Cận Xuyên ngẩng đầu: "Cậu   chuyện với hậu cần một tiếng, thu dọn một gian phòng ở gần viện  nhà nhất, dành cho Tô Ý.”
Tạ Tiểu Quân mang vẻ mặt khó xử : "Nhân viên nhà ăn phần lớn đều ở phòng bốn , để chị Tô Ý ở một  một phòng đơn  phù hợp ?”
Chu Cận Xuyên dừng một chút: "Cậu  trả  ký túc xá đơn của  ,  về nhà ở,  nguyên tắc cũng  chiếm thêm một phòng, về  còn thỉnh thoảng  nhờ Tô Ý giúp đỡ chăm sóc Tiểu Vũ và Noãn Noãn, để cô  ở phòng đơn cũng là để tiện chăm sóc  nhà liệt sĩ, việc quan trọng nên .”
“Được .”
…..
Tô Ý đưa mắt  Chu Cận Xuyên   cửa lớn.
  nghĩ tới bóng lưng mất mát   của Chu Cận Xuyên, trong lòng Tô Ý còn  chút bồn chồn.
Nhìn    cũng là nhất thời  kết hôn, trở về bình tĩnh, tỉnh táo  sẽ  là  , hẳn là cũng  đến mức đắc tội với   chứ?
Hơn nữa, hôm nay cô chịu kích thích cũng  thua gì Chu Cận Xuyên, cô tìm ai  lý lẽ đây.
Nếu  quyết định chuyển tới ký túc xá, tối hôm đó Tô Ý   với hai đứa nhỏ.
“Sau  ba chúng  vẫn như  đây, chỉ là   buổi tối chị  trở về ngủ, đoàn trưởng Chu sẽ ở nhà.”
DTV
Tiểu Vũ và Noãn Noãn khổ sở trong chớp mắt,  nhanh  Tô Ý khuyên giải.
“Chị Tô Ý, lúc chị xin  thể xin ở ký túc xá  mặt chúng em ? Như  gần, em và Noãn Noãn tan học trực tiếp đến chỗ chị cũng tiện.”
Tô Ý  dãy nhà , cũng động tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-115.html.]
Nếu thật sự  thể ở phòng đơn,    gì cũng thuận tiện hơn.
"Để chị  thử xem!”
Ngày hôm    , Tô Y  đem chuyện xin ký túc xá  cho Từ Tiểu Cần.
Từ Tiểu Cần   lập tức hoan hô nhảy nhót: "Thật  quá, chị đến chỗ em ở, ký túc xá chúng em còn  một chiếc giường trống.”
Tô Ý ngượng ngùng đem ý nghĩ và nguyên nhân   xin phòng đơn  .
Từ Tiểu Cần  xong cũng tỏ vẻ hiểu: "Lát nữa xong việc, em và chị  hỏi đầu bếp Mã, xem ông   thể nghĩ biện pháp  ?"
Tô Ý gật đầu.
Chờ công tác chuẩn   xong thừa dịp nhân viên nhà ăn tập trung ăn cơm thì hai   tìm đầu bếp Mã,  chuyện   xin ký túc xá đơn .
Đầu bếp Mã cũng   là  : "Chỉ là lúc  còn   tiền lệ như ,   tìm hậu cần hỏi một chút, xem  thể phê chuẩn tình huống đặc thù  .”
Đầu bếp Mã  dứt lời,  truyền đến tiếng châm biếm của đầu bếp Vương: "  mấy  ở đây thì thầm  cái gì , một  mới tới nhà ăn,  mà cũng mơ mộng ở phòng đơn, đây   là  vớ vẩn  ?"
Từ Tiểu Cần tức giận  tranh luận với ông : "Chúng  mới tới nên  hiểu, nhưng tóm  là  thể hỏi một câu chứ?"
Tô Ý kéo Từ Tiểu Cần, bảo cô  đừng lên tiếng, chính cô tự  lên: "Đầu bếp Vương ông tới đúng lúc lắm,  lúc   chuyện  báo cáo với ông.”
Đầu bếp Vương đắc ý  : "Nói ,   một chút.”
Tô Ý nhếch môi: "Là như , ngày hôm qua  nghỉ phép,   thừa dịp lúc Từ Tiểu Cần và Trương Thiên Hoa bận rộn ở cửa sổ, chạy đến phòng bếp của chúng   trộm đồ, lục lọi lung tung đồ đạc của chúng ."
"Tuy rằng  mất đồ vật gì quý giá, chỉ là nước sốt trộn rau dự phòng  thấy, nhưng loại hành vi  cũng coi như là trộm ? Không  là chúng  nên kiểm tra một chút ?”
Đầu bếp Vương  Tô Ý  xong, chột  trùng mắt mấy cái, mơ hồ : "Tên trộm nào  chỉ  trộm một chén nước sốt của cô? Có  cô nhớ nhầm  ?”.