Hai đứa nhỏ thấy cô như  còn tưởng là vì chuyện   mà  vui.
“Chị Tô, đừng  vui,   bắt nạt chị, chú Chu sẽ  chỗ dựa cho chị.”
Tô Ý lúc  mới hồi phục tinh thần,  về phía hai đứa nhỏ  : "Được, chị    vui, hôm nay cũng chơi mệt , chúng  sớm tắm rửa  ngủ thôi.”
Tô Ý suy nghĩ cả đêm cũng   biện pháp gì , định tìm thêm cơ hội quan sát tình huống của hai    .
Ngược  hành động của Chu Cận Xuyên  nhanh.
Ngày hôm    văn phòng,  bắt đầu giao lưu công tác với chính ủy Vương.
Chẳng qua lúc kết thúc, Chu Cận Xuyên vô tình  cố ý châm biếm Chính ủy Vương đôi câu.
“Chính ủy Vương,  nhớ chuyện phó đội trưởng Tần và đồng chí Bạch trong đoàn văn nghệ  chuyện với , hình như ông là   mai.”
Chính ủy Vương  bắt  suy nghĩ của , đành  giả bộ qua loa: "Đoàn trưởng Chu đây là  gì ,  chẳng qua là giúp bọn họ hóa giải chút mâu thuẫn nhỏ mà thôi,  đột nhiên đoàn trưởng Chu   đến chuyện ?”
Chu Cận Xuyên hờ hững gật đầu: "Cũng   gì, ngày hôm qua trở về  ngang qua sân tập, góp vui nên  xem phim một chút,  đó lúc tan cuộc  thấy hai  bọn họ cãi .”
“Không chỉ như ,    khác phản ánh,  chỉ thấy hai  bọn họ cãi  trong quân đội một .”
"Hai  bọn họ  đó  xảy  vấn đề về tác phong, cũng là  lớn, thật vất vả yên tĩnh hai ngày, nếu  ầm ĩ gây mâu thuẫn gì mà tan rã trong  vui,  cuộc sống riêng    quá tùy ý  ?!"
Chính ủy Vương suy nghĩ qua  một chút ý tứ trong lời  của Chu Cận Xuyên.
Vốn còn tưởng là   quen hai ,   tìm xem bọn họ  vấn đề gì.
Không nghĩ tới  là khuyên giải? Không nghĩ tới Chu Cận Xuyên   công tác trở về,  quan tâm chút chuyện nhỏ , cũng là   !
Nếu là chuyện hoà giải, chính ủy Vương cũng sẵn lòng cho chút mặt mũi.
Vì thế  hào phóng vỗ n.g.ự.c cam đoan : "Hai  bọn họ đều là đồng chí , nếu  quyết định  đối tượng,  tin tưởng họ sẽ  xem đây là trò đùa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-103.html.]
“Đoàn trưởng Chu yên tâm, bớt chút thời gian  sẽ tìm hai  hỏi thăm,  công tác tư tưởng cho họ.”
Chu Cận Xuyên gật đầu: "Vậy là  .”
Trở  văn phòng của , chính ủy Vương lập tức gọi điện thoại cho Bạch Nhược Lâm.
Tận tình khuyên bảo một lúc - -
“Ban đầu   đánh giá cao hai , nhưng  đến mức đó  cũng  tiện  gì, nhưng hiện tại ba ngày hai   cãi   tạo thành ảnh hưởng  .”
“Nơi  là quân đội, các cô  luôn luôn chú ý đúng mực.”
Bạch Nhược Lâm  , ngược  càng uất ức: " cũng   cùng   cãi , nhưng mà đối tượng cãi    là chuyện bình thường ?"
Chính ủy Vương hừ lạnh một tiếng: "Các cô bây giờ mới mấy tháng  ầm ĩ thành như ,   , nếu  hợp, dứt khoát cắt đứt  liên quan !"
Bạch Nhược Lâm đương nhiên  chịu.
Thật vất vả mới cướp   Tần Vân Phong từ Tô Ý , bản  cũng  trả giá  lớn.
Hiện tại   buông tay, chẳng  là trở thành trò  của  bộ đại viện ?
“Chính ủy Vương,  hiểu ý của ông , ông yên tâm,   chúng  sẽ chú ý!”
Chính ủy Vương gật gật đầu: "Được , cô  nên động một chút là tính tình nhỏ mọn, Tần Vân Phong bên   cũng sẽ tìm    chuyện!"
Bạch Nhược Lâm  , chính ủy Vương  lập tức gọi Tần Vân Phong tới.
DTV
Tần Vân Phong là đàn ông,     nào chống lưng.
Chính ủy Vương dạy dỗ   quả thực là dễ như trở bàn tay,  đ.ấ.m  xoa.
Đầu tiên là uy h.i.ế.p một phen, nếu  quý trọng Bạch Nhược Lâm, ông  sẽ  rõ ràng dứt khoát với Bạch gia cho tách  cho xong..