Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:44:13
Lượt xem: 3

Bộ phim gần kết thúc, người thần bí thỉnh thoảng xuất hiện kia cuối cùng cũng lộ mặt, mặt vừa lộ lập tức dẫn tới từng trận kinh hô của đám người xem trong hội trường.

"Má nó! Thật không ngờ mà, người thần bí lại là ông nội Thôi Quốc Cường?"

"Trời ạ, thế mà lại là ông Thôi?"

Thôi Quốc Cường ở phía dưới trực tiếp cười ha ha ra tiếng, không nghĩ tới đúng không? Lúc còn trẻ ông từng xem phim điện ảnh, nhưng Thôi Quốc Cường cũng không nghĩ tới lúc lão Thôi còn sống cũng chạy đi đóng phim, bọn họ nói cái này gọi là khách mời.

Ông chỉ diễn vài phút, mượn cánh tay robot quả quyết trượt từ tòa nhà cao mấy chục mét xuống, một nắm đ.ấ.m đập bay mấy binh sĩ bên địch.

Vui sướng!

Khó trách người trẻ tuổi bây giờ đều thích xem phim, về sau chắc ông còn phải xem lại mấy lần, hồi tưởng lại.

Gần ba tiếng đồng hồ bộ phim sắp kết thúc, nhóm nhân vật chính cũng rốt cục sắp chạy thoát khỏi nhà cổ, mấy nam nữ chật vật không chịu nổi, trên người dính vết m.á.u mệt mỏi nhìn rương sắt trước mặt.

Tất cả người xem hô hấp căng thẳng, tròng mắt đều muốn trừng ra, đến cùng là bảo vật gì? Cũng đừng là rương vàng như bao bộ phim khác a.

Dù sao lúc trước nghe nói bảo vật là hàng thật.

DTV

Tuy nhiên bất luận là bảo vật gì, đều có người xem sẽ không hài lòng đúng không?

Chiếc rương sắt mục nát được đoàn nhân vật chính cẩn thận mở ra, lộ ra bảo vật bên trong.

Khoảnh khắc ống kính bảo vật xuất hiện, người xem tại hiện trường gần như đều đứng ngồi không yên, có người kích động trực tiếp đứng lên, dẫn tới người xem phía sau bất mãn.

Bởi vì bên trong đặt hai đầu thú - -

Đầu chó và đầu cừu.

Đến cuối cùng đoàn nhân vật chính quyết định giao hai văn vật này cho quốc gia, sau đó lấy thành tích tối đa đi ra khỏi trường thi nhà cổ, dùng cái kết này để hạ màn.

Khúc cuối phim là tên của vô số diễn viên chính, nhân viên công tác luân phiên hiện lên, cho đến cuối cùng xuất hiện chữ trắng nền đen: "Cảm ơn người bạn quốc tế nặc danh đã hiến tặng đầu thú.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-512.html.]

Toàn trường đều xôn xao!

Một màn vừa rồi là thật? Không phải đạo cụ?

“Ông trời của tôi, nếu như hai thứ kia là thật, vậy cũng đại biểu cho - -”

Có người không thể tin lẩm bẩm nói: "Mười hai đầu thú đều trở về Hoa Hạ?

Rất nhiều người đồng loạt nhìn về phía chủ bảo tàng Quan Nhã, bà Kha Mỹ Như, bỗng nhiên hiểu được vì sao bà lão này lại xuất hiện trong buổi công chiếu.

Bà Kha Mỹ Như nhận lấy micro, mỉm cười nói: "Cảm ơn người bạn quốc tế đã quyên góp nặc danh, cảm ơn tiểu thư Hứa Yểu đã quyên góp."

Hàm nghĩa đại biểu của lời này tất cả mọi người đều hiểu, trong nháy mắt đó vô số người xem cảm tính khóc thành lệ nhân.

Ở đây thậm chí có người già đ.ấ.m n.g.ự.c gào khóc: "Không nghĩ tới, lúc tôi còn sống lại có thể thấy toàn bộ 12 đầu thú trở về nước."

Bất kể là cất giữ ở viện bảo tàng nào, chỉ cần chúng ở trên đất Hoa Hạ!

Một khắc kia, không ai nghi ngờ bảo vật nữa, ngay cả phóng viên nước ngoài cũng tràn đầy cảm xúc.

Bọn họ là người nước ngoài không có tình cảm dân tộc của người Hoa, nhưng bọn họ biết giá trị phía sau đầu thú, một rương vàng? Cho dù mười rương vàng cũng không đủ!

Dù sao một cái rương vàng cũng chỉ tầm 20 triệu, có đầu rắn giá trên trời làm ví dụ liền biết thứ này đáng giá cỡ nào.

Đối mặt với đám khán giả đều đang khóc nấc, đạo diễn lại đến diễn viên chính lần lượt phát biểu, cuối cùng ngay cả giáo sư Khổng Tấn Hoa cũng nhận microphone, nói một đoạn phát biểu dài.

Từ nội dung phim đến kết thúc, Khổng lão nói: "Đây là một bộ phim hay, tôi cũng hy vọng khoa học kỹ thuật nước ta cuối cùng có một ngày giống như trong phim."

Có lời phát biểu của một giáo sư, vô số khán giả tán thành, bọn họ chỉ có thể khóc vỗ tay, thật lâu không muốn rời đi.

Có phóng viên quay chụp hiện trường hình ảnh, lẩm bẩm nói: "Xem ra, bệnh Alzheimer của Khổng lão thật sự tốt rồi..."

Có thể thuật lại toàn bộ nội dung bộ phim, có thể nhớ được những nét bút nhỏ trong phim, thậm chí có thể nói ra những lời thoại kinh điển bên trong không sai một chữ, đây là điều mà bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer có thể làm được sao?

Loading...