Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 474
Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:43:01
Lượt xem: 2
Cô nói không sai, có đúng không?
Rất nhiều sinh viên năm tư muốn có xác nhận thực tập cũng chỉ vì điều đó, nhưng nếu so sánh giữa chứng nhận thực tập ở một công chẳng đâu ra đâu và một công ty lớn, anh nói xem các công ty sẽ chọn ai vào làm? Mọi người đều không phải kẻ ngốc.
“Cho dù sau này, bọn họ có công việc tốt, cũng có tiền để mua nhà, nhưng nếu tuyên truyền đúng cách vẫn sẽ có càng nhiều sinh viên sau khi tốt nghiệp vẫn sẽ lựa chọn thuê nhà của tôi!”
Tả Ninh: “...”
Lời của cô hình như cũng rất có đạo lý.
DTV
Giờ phút này, Tả Ninh ý thức được sâu sắc một điều, Hứa Yểu vẫn là Hứa Yểu của trước kia, tình yêu của cô đối với khách thuê của mình là điều không ai có thể sánh được!
Sau khi Tả Ninh cố gắng tiếp thu vấn đề này, hắn liền gật đầu: “Đúng, là như vậy.”
Hứa Yểu lại cho hắn một quả táo ngọt: “Dù sao anh cũng là khách thuê của tôi.”
Tả Ninh bỗng nhiên nhớ ra, đúng vậy, hắn cũng là khách thuê của Hứa Yểu. Mặc dù hiện giờ hắn không còn là khách thuê bốn bề khó khăn như trước kia nữa.
Sau khi xác định rõ chuyện đầu tư, bởi vì biết rõ nhân phẩm của Hứa Yểu, hợp đồng sẽ được tiến hành ký kết phác thảo ở công ty luật Bác Ân vào ngày mốt, Tả Ninh cũng không sợ Hứa Yểu bỏ trốn
Tả Ninh lấy một chiếc điện thoại từ trong ba lô ra đưa cho Hứa Yểu, “Tiểu thư Yểu Yểu, đây là kịch bản điện tử, cô xem trước đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-474.html.]
Hứa Yểu và Quý Chính Khanh nhìn sang, Hứa Yểu càng xem càng thấy khâm phục đàn em tài tử Nghiêm Tưởng, hắn quả thực là một nhân tài
“Cuộc trốn chạy lớn ở trường thi, trường thi số 1, nhật ký tầm bảo ở ngôi nhà cũ 100 năm...” Đây không phải là thể loại vô hạn lưu à.
Câu chuyện lấy bối cảnh giả thiết ở thế giới tương lai 50 năm sau, các vai chính không hiểu tại sao lại bị kéo vào bên trong một trò chơi sinh tồn, phó bản thứ nhất của trò chơi chính là đi vào bên trong một tòa nhà cổ trông bên ngoài thì cũ kỹ, nhưng bên trong lại có vô số sản phẩm khoa học kỹ thuật, nhóm vai chính phải nhanh chóng tìm kiếm lối ra, đồng thời tìm được bảo vật.
Quý Chính Khanh ngồi ở bên cạnh xem một chút, anh dùng EQ cao của mình cất lời khen: “Kịch bản này... rất có sức tưởng tượng.”
Kết hợp giữa văn học Hoa Hạ với thể loại khoa học viễn tưởng, mặc dù không biết liệu tác phẩm này có trở nên đầu voi đuôi chuột hay không, dù sao thì khi đọc qua không hiểu sao lại cảm thấy có vẻ không được tự nhiên, nhưng nói không chừng nó có thể tạo ra một luồng gió mới trong tương lai, nó quả thực rất sáng tạo.
Hứa Yểu im lặng, cô không thể không phủ nhận rằng Nghiêm Tưởng quả thực là một nhân tài, giới sáng tác của Hoa Hạ thiếu đi hắn quả thực là một tổn thất lớn.
“Nhưng vấn đề hiện tại nằm ở chỗ không dễ tìm được một tòa nhà cũ như vậy.” Tả Ninh khó xử: “Tôi đã cân nhắc tới việc quay ở Hoành Điếm, nhưng trường quay này quá phố biển, hầu hết các bộ phim cổ trang lớn đều quay ở đây, khán giả vừa xem liền biết ngay bộ phim này quay nơi nào.”
Tả Ninh đã nghiên cứu kỹ kịch bản mấy lượt, Nghiêm Tưởng cũng biết viết thật đấy, hắn sử dụng những từ ngữ bóng bẩy, dùng toàn lực để trau chuốt tòa nhà cổ có lịch sử trăm năm đẫm m.á.u và hoa lệ kia để cố gắng phô diễn mỹ học phương Đông, nhưng cho dù ra sao, hắn đều tìm kiếm được một khung cảnh chân thực tới vậy.
Hứa Yểu nhíu mày: “Tôi thấy ở nước ngoài có không ít villa phù hợp để quay phim, nhưng chúng đều không phải phong cách cổ trang.”
Villa mà cô ở lại lúc trước khi tới nước E thực sự rất phù hợp để quay phim, nhưng Nghiêm Tưởng lại muốn chọn một căn nhà theo phong cách kiểu Hoa cổ, căn nhà như vậy quả thực không dễ tìm.
Ánh mắt Quý Chính Khanh khẽ lóe lên, anh bỗng nhiên cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói bên tai Hứa Yểu: “Thật ra Hứa gia có một căn nhà phù hợp điều kiện.”
Nghe xong, Hứa Yểu vô cùng ngạc nhiên, sau khi cô nhận được quyền thu tiền thuê nhà tất cho bất động sản của Hứa gia, cô đã bảo Lục Dã nhanh chóng sắp xếp lại tư liệu, bản thân cô hầu như đã quét hết một lượt tất cả sản nghiệp của nhà mình, trong ấn tượng của cô hình như không hề có căn nhà như vậy?