Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 463
Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:42:40
Lượt xem: 2
Dù sao mua vé về quê ăn Tết cũng phải tốn tiền.
Hứa Yểu hiểu rất rõ, hiện nay áp lực của những người mới đi làm rất lớn, đặc biệt là những sinh viên mới bước chân vào xã hội
Hứa Yểu bỗng nhiên nhớ tới Nghiêm Tưởng, năm ngoái tên nhóc kia cũng sứt đầu mẻ trán vì báo cáo thực tập, Hứa Yểu vừa ăn cơm vừa suy nghĩ, đợi lát nữa sẽ hỏi thăm tình hình gần đây của hắn.
Quý Chính Khanh và ông Thôi Quốc Cường uống rượu với nhau, Thôi Quốc Cường nói đủ thứ chuyện đông tây nam bắc, điều quan trọng là Quý Chính Khanh không chỉ có thể tiếp chuyện được với ông, mà còn có thể đồng thời quan tâm tới cảm xúc của hai người phụ nữ còn lại trên bàn, khiến bà Chu Thúy Lan không nhịn được gật đầu.
Lúc này, cả chủ lẫn khách đều vô cùng vui vẻ.
Sau khi ăn cơm xong, gương mặt của ông Thôi Quốc Cường hơi đỏ lên, thấy Chu Thúy Lan đứng dậy dọn dẹp bàn ăn, ông lập tức nói: “Để tôi rửa chén.”
Vừa dứt lời, Thôi Quốc Cường chợt cảm thấy bản thân đang cậy mạnh, ông chỉ có một bàn tay quả thực không tiện rửa chén.
Trước kia, khi còn sống một mình, Thôi Quốc Cường không hề cảm thấy điều này có gì bất tiện, nhưng sau khi về chung một nhà với bà Thúy Lan, biết ông đã mất đi một bàn tay, tất cả việc nhà đều do bà Thúy Lan làm, điều này khiến trong lòng ông cảm thấy buồn bực.
Cũng đã 70 tuổi, ông cũng không muốn Chu Thúy Lan tuổi đã cao còn gả cho ông lại còn phải hầu hạ ông, hai người đến với nhau là để đền bù quá khứ đã từng bỏ lỡ.
Bà Chu Thúy Lan dường như biết ông Thôi đang nghĩ gì, cười mỉa nói: “Ông vẫn còn theo không kịp sự phát triển của trình độ khoa học kỹ thuật, một cái máy rửa chén mà ông học cả nửa ngày còn học không xong, để tôi bỏ vào trong máy rửa chén.”
Máy rửa chén là do cháu trai của bà Chu Thúy Lan mua tới, người già cũng không phải không thể trải nghiệm sự nhanh chóng và tiện lợi do công nghệ cao mang lại, chỉ là bọn họ có đôi chút không theo kịp tiến bộ của thời đại mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-463.html.]
Sau khi học được cách sử dụng máy rửa chén, Chu Thúy Lan cảm thấy đôi tay mình giống như được giải phóng.
Trong nhà hai người không chỉ có máy rửa chén, cháu trai của bà còn mua cho hai người những sản phẩm khoa học kỹ thuật vô cùng tiện lợi trong đời sống như robot dọn dẹp, máy lau nhà... khiến hai vợ chồng già vô cùng khen ngợi.
Công tác điều khiển của máy rửa chén nằm trong phòng bếp, sau khi ăn cơm xong, Hứa Yểu liền đi dạo ở bên ngoài tứ hợp viện.
Ngoài gia đình ông Thôi Quốc Cường ra, bên trong căn tứ hợp viện này còn có mấy gia đình khác thuê nữa, tuy nhiên bởi vì mọi người đã về nhà ăn Tết, nên chỉ còn lại một căn của mấy cô gái trẻ.
“Chị Yểu, chị Yểu!”
Cô gái trẻ trong phòng đã rửa sạch chiếc chén đựng canh gà, định mang chén sang trả lại, mới vừa bước ra khỏi cửa, cô đã nhìn thấy Hứa Yểu đang đi lòng vòng bên ngoài tứ hợp viện, cô lập tức niềm nở chào hỏi.
Hứa Yểu hào hứng hỏi: “Không về nhà ăn Tết à? Có điều gì khó khăn à?”
Cô gái trẻ lắc đầu: “Bọn em đã lên năm tư đại học nên cũng tương đối khó khăn, cũng không chỉ có mỗi mình em. Người nhà của em rất nhiều chuyện, em không muốn về nhà nghe bọn họ nói năng khó chịu."
DTV
Trở thành sinh viên năm tư, coi như bước một bước chân vào xã hội, sống trong tháp ngà voi lâu ngày, rất khó thích ứng xã hội đầy khốc liệt.
Cô gái trẻ cảm thấy có hơi phiền lòng, cô là một nữ sinh viên sống ở một thôn quê nhỏ ra ngoài đi học, lúc đó cha mẹ cô không muốn cô đi học, muốn cô lấy chồng sớm, còn nói cô học nhiều thì có lợi ích gì? Cuối cùng chẳng phải vẫn phải lấy chồng sinh con à?
Nhưng cô vẫn quyết tâm tới Kinh Thị đi học, nhưng khi tới thành phố lớn, cô mới phát hiện ra tìm việc thực tập quả thật không hề đơn giản.
Hứa Yểu nghe vậy liền nói với cô: “Vậy em càng phải cố gắng, nếu thực sự gặp điều gì khó khăn, có thể tìm đến sự trợ giúp của ban ngành khẩn cấp.”