Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 443

Cập nhật lúc: 2025-03-02 21:49:36
Lượt xem: 2

Hứa Yểu cong môi cười: “Vậy sau đó công khai quyên góp cho cộng đồng bệnh Alzheimer đi.”

Hà Phàm và Lục Dã đồng loạt nhìn về phía Hứa Yểu, thần sắc vô cùng kinh ngạc.

Muốn quyên góp toàn bộ... quyên góp?

Vận hành một trang web học tập cũng cần bỏ công sức, tiểu thư Hứa Yểu làm vậy là không định kiếm tiền? một đồng cũng không lấy?

Hứa Yểu lạnh nhạt nói: “Lúc trước tôi bảo Hàn Chiêu làm trang web này mục đích vốn chỉ là để Khổng lão thực hiện được nguyện vọng, thuận tiện giúp ông ấy tải video của mình lên mà thôi.”

Kiếm tiền? Hứa Yểu chưa bao giờ nghĩ sẽ dựa vào nền tảng học tập này để kiếm tiền.

Những cư dân mạng hưởng ứng đều là vì Khổng lão, Hứa Yểu hiểu rất rõ ràng.

Hứa Yểu có điểm mấu chốt, có tiền có thể kiếm, nhưng có một số loại tiền không thể kiếm.

Hứa Yểu nghĩ ngợi rồi nói: “Đúng rồi, nói với Ngô Mỹ Kỳ, giao nền tảng học tập Long Đằng cho cô ấy.”

Ngô Mỹ Kỳ là người lúc trước đưa ra chủ ý bảo khách thuê ở thôn Tây Điền trả nhà tập thể, do đó làm cho Hứa Yểu chú ý đến, cô gái trẻ này tốt nghiệp ở đại học Hương Giang, vì để có thể trở thành nhân viên của cô mà còn bị thương thắt lưng. Có điều thời gian này đã tĩnh dưỡng tốt.

Lúc Ngô Mỹ Kỳ nhận được tin tức cũng thấy kinh hãi, cô không chỉ thật sự được trở thành nhân viên dưới trướng của Hứa Yểu, mà lại còn đúng chuyên môn của cô!

Cô ấy học về giáo dục!

...

Khổng Tấn Hoa cũng không ngờ bản thân được nhiều cư dân mạng hưởng ứng như vậy, những cư dân mạng đó đối với ông mà nói đều là những người bạn.

Tuy rằng ông không quen biết những người này, nhưng Khổng Tấn Hoa biết bọn họ nhớ rõ ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-443.html.]

Cho dù tương lai ông quên đi những người bạn đáng yêu này, những cư dân mạng này cũng vẫn sẽ nhớ rõ cái tên Khổng Tấn Hoa.

Như vậy là đủ rồi.

Con người cũng không thể chiếm hết tất cả sự tốt đẹp đúng không? Ông có thể thuận lợi nghiên cứu ra thuốc đặc trị ung thư, lại có nhiều cư dân mạng tán thành ông như vậy, còn mong chờ cái gì hơn nữa đây?

Khổng Tấn Hoa gỡ kính lão trên sống mũi xuống, dời tầm mắt ra khỏi màn hình thỏa mãn cười rộ lên.

“Thầy à, tiểu thư Hứa Yểu gọi điện thoại qua đây.” Đôi tay Tiểu Triệu cầm lấy điện thoại đưa qua.

Khổng Tấn Hoa nhận lấy điện thoại, ngữ khí cực kỳ nhiệt tình: “Tiểu Hứa, tôi đã nhìn thấy rất nhiều giáo viên trên mạng hưởng ứng đăng video khóa học, đều là công lao của cô.”

DTV

Lúc trước Khổng Tấn Hoa không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ nhân lúc còn có ký ức quay lại mấy video dạy học đơn giản để lại cho học sinh, không nghĩ tới sẽ gây ra hiệu ứng cánh bướm lớn như vậy.

Hứa Yểu cười nói: “Khổng lão, bọn họ đều là bởi vì ông, không phải là bởi vì tôi.”

Khổng Tấn Hoa cảm khái nói: “Hiện giờ tôi có c.h.ế.t cũng không tiếc nuối nữa.’

Hứa Yểu nhăn mày lại, thanh âm khẽ vang: “Khổng lão ông nói cái gì thế? Bây giờ ông còn một nhiệm vụ cực kỳ trọng đại.”

Khổng Tấn Hoa nghe được giọng nói ở bên kia của Hứa Yểu bỗng nhiên trở nên có chút nghiêm túc, ông theo bản năng mà ngồi thẳng sống lưng, thậm chí còn có chút hơi hưng phấn.

Ông biết bệnh trạng của chứng Alzheimer, cũng hiểu rõ bản thân trong tương lai phải trải qua những ngày tháng như thế nào, mà trước lúc đó ông còn có thể tận dụng được khả năng ít ỏi còn lại cũng là chuyện may mắn của ông.

Đầu dây bên kia Hứa Yểu nói năng rất có khí phách: “Quốc gia của chúng ta lúc này có 16 triệu người mắc chứng Alzheimer đang đợi ông thay bọn họ dẫn đầu thử nghiệm thuốc.”

Cả người Khổng Tấn Hoa đều chấn động, Tiểu Triệu ở bên cạnh thiếu chút nữa là la lên, bất chấp tôn sư trọng đạo gấp gáp đến đỏ mắt: “Tiểu thư Hứa Yểu, lời này của cô là có ý gì?”

“Hả? Cái này còn không phải nhờ mọi người và Khổng lão sao? Tôi cảm thấy đầu tư cho y dược kiếm được rất nhiều tiền, tôi muốn kiếm thêm chút tiền, cho nên tôi đầu tư cho đội nghiên cứu phát minh thuốc trị bệnh Alzheimer, ông nói xem vận khí này của tôi có tốt không? Vừa vặn bọn họ lại thành công rồi.”

Loading...