Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 413
Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:43:29
Lượt xem: 3
Tham gia thử thuốc, kết quả có xấu tới đâu cũng không tới mức lập tức rời thế gian, vậy tại sao không tham gia?
"Chúng tôi đều sẽ đến phòng thí nghiệm tham gia thử thuốc." Người đàn ông trung niên kiên định nói.
Người cha già cũng vô cùng muốn tham gia, ngoại trừ có cơ hội sống sót, mấu chốt nhất là toàn bộ quá trình đều miễn phí, ông có thể tiết kiệm chút tiền cho con cái trước khi chết.
Hứa Yểu khẽ thở dài một hơi, "Chúc hai người mọi chuyện thuận lợi."
Không chỉ là bọn họ, trên toàn cầu còn có hàng ngàn hàng vạn gia đình bị ung thư đang gian nan chờ đợi. Cô muốn được nghe tin tốt.
DTV
Sáng sớm ngày hôm sau, bệnh nhân ung thư thống khổ đến một đêm không ngủ, mà người nhà cũng không ngủ được ngon giấc, bọn họ rời giường sớm, vì thể diện cuối cùng còn thay bệnh nhân lau sạch toàn thân.
Cho dù bị bệnh, bệnh nhân cũng có lòng tự trọng.
Xe của Hứa Yểu đích thân đưa bọn họ đi, nhưng xe cũng chỉ có thể đưa tới bên ngoài phòng thí nghiệm mấy chục mét, không thể tới gần hơn.
Người nhà cùng bệnh nhân ung thư thấp thỏm bất an tiến vào khu vực thử thuốc của đoàn nghiên cứu phát triển Khổng Tấn Hoa, nhìn bốn phía đều là đèn trắng sáng chói, tường trắng như tuyết lộ ra khí lạnh, bọn họ theo bản năng càng cảm thấy khẩn trương.
"Cảm ơn các vị nguyện ý tiến hành thử nghiệm thuốc đợt đầu tiên." Trợ lý đoàn đội đi tới, ôn hòa nói.
"Các vị đừng khẩn trương, chúng tôi cần tiến hành kiểm tra thân thể các bệnh nhân, ghi chép số liệu ban đầu."
Mọi người đều tỏ vẻ hiểu, thật giống như tới bệnh viện khác chữa bệnh, bệnh viện khẳng định phải xem báo cáo kiểm tra trước, đều phải làm kiểm tra lại lần nữa.
Việc kiểm tra được tiến hành một cách có phương pháp, các trợ lý trong nhóm chịu trách nhiệm ghi chép lại tình trạng của từng bệnh nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-413.html.]
Không có ngoại lệ, đều là bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, có ung thư gan, có ung thư dạ dày, có ung thư phổi vân vân, mà cơ quan trong cơ thể của họ bởi vì tế bào ung thư mà gần như gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, thậm chí có thể dùng từ "tràn ngập nguy cơ" để hình dung.
Thành viên trong đoàn nhìn số liệu báo cáo vô cùng tệ kia, thậm chí có bệnh nhân dù có hóa trị cũng không nhất định có thể chống đỡ qua nửa tháng!
"Bác sĩ, tôi, tôi còn có thể cứu được hay không?", Một bà lão suy yếu nhìn Khổng Tấn Hoa đi tới, ánh mắt hơi chờ mong nhìn bọn họ hỏi.
Lão giáo sư Khổng Tấn Hoa vốn rất hiền lành, cười rộ lên không hiểu sao lại có tác dụng trấn an lòng người, ông nói: "Đương nhiên cứu được, mục đích nghiên cứu thuốc đặc trị của chúng tôi chính là vì cứu người."
Tuy rằng không xác định được lời này là thật hay giả, nhưng lúc nghe được trong lòng quả thật được an ủi rất nhiều.
Cho dù lần thử thuốc này rất thống khổ, bọn họ cũng phải vượt qua.
"Đợi lát nữa chúng tôi sẽ tiêm thuốc đặc trị vào cho các vị." Nữ trợ lý xinh đẹp dịu dàng nói.
Một bà lão có chút mơ hồ nhẹ giọng hỏi: "Tiêm vào là có ý gì?"
Nữ trợ lý ôn hòa nói: "Theo cách hiểu thông thường chính là truyền dịch, sẽ không đau lắm."
Người nhà ở đây hoảng hốt, lại phải truyền dịch? Hình như...... không khác gì mấy với hóa trị? Hóa trị cũng như vậy.
Khu thử thuốc bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc của một cô gái: “Tôi không muốn hóa trị, tôi không muốn hóa trị nữa.”
Mọi người lập tức nhìn sang, một cô gái có khuôn mặt rất xinh đẹp nhưng trên đầu lại không có tóc đang khóc đẫm lệ, cô giãy dụa muốn chạy trốn khỏi vòng tay của mẹ, nhưng một cô gái mắc bệnh yếu ớt sao có thể giằng co khỏi vòng tay của người thường được? cô bị mẹ gắt gao ôm vào trong lòng, nhìn Khổng Tấn Hoa và những bác sĩ mang đồ trắng kia cô thấy sợ hãi cực kỳ.
Cô gái trẻ chỉ mới tầm 18 tuổi khóc lóc đến mức thân thể gầy yếu trở nên run rẩy, hét lên: “Tôi không muốn trị bệnh bằng hóa chất nữa, thật sự rất khó chịu.”
Trị bệnh bằng phương pháp hóa trị thật sự rất đau đớn, cô chỉ biết sau mỗi lần cô đi trị bệnh bằng hóa trị sẽ luôn luôn nôn mửa, ăn bất luận cái gì cũng không ngon miệng, hơn nữa trong miệng cô còn đầy mụn lở loét, cô nuốt nước miếng thôi cũng cảm thấy đau đớn.