Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 400

Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:42:51
Lượt xem: 0

Dược hiệu cực nhanh, làm cho đám người Khổng Tấn Hoa đã sớm có tâm lý trợn mắt há hốc mồm.

Trong nghiên cứu trước đây của họ, hiệu ứng thực sự có tác dụng đối với các tế bào ung thư, nhưng không đáng kể, bây giờ lại giống như một buff trong trò chơi.

Tiểu Triệu cứ như vậy nhìn những con chuột bạch bị ung thư vốn ỉu xìu không có sức sống, trong vòng mấy chục giờ lại dần dần có tinh thần, chạy tới chạy lui trong khoang thí nghiệm, nếu hắn tiến lên còn có thể dọa bọn chuột bạch kêu loạn.

A, có sức tới như vậy sao?

"Thành...... Thật sự thành......" Khổng Tấn Hoa lẩm bẩm nói.

Ông vốn tưởng rằng thời điểm mà bọn họ biết thật sự thành công, ông nhất định sẽ kích động đến gào khóc, nhưng thật sự đi tới ngày này, từng người bọn họ đều sững sờ, vẫn là dáng vẻ không kịp phản ứng.

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi, toàn bộ phòng thí nghiệm truyền đến tiếng hoan hô có thể rung động tận trời.

"Thành công rồi, chúng ta thành công rồi!"

"Sau này rốt cục không cần biến sắc khi nghe tới ung thư nữa, chúng ta rốt cục đợi được ngày này."

"Nhiều năm vất vả như vậy không uổng phí, chúng ta đã làm được, tôi thực sự không thể tin được."

"Lão Khổng vạn tuế, lão Lý vạn tuế!

Nhân viên nghiên cứu rưng rưng tháo kính xuống, ôm lấy những người còn lại, còn gào khóc lên.

Khổng Tấn Hoa tỉnh táo lại từ trong kinh hỉ cực lớn, ông nhìn những con chuột bạch kia tựa như nhìn trân bảo của thế giới, ông dời tầm mắt nhìn mọi người nói: "Đây là công lao của đoàn đội chúng ta, mọi người vạn tuế."

Làm được, mười mấy năm khắc khổ nghiên cứu phát triển vào giờ khắc này rốt cục có hồi báo.

Khổng Tấn Hoa từng cho rằng ông có thể sẽ không có cơ hội nhìn thấy ngày thành công trong cuộc đời, thậm chí không nhìn thấy thuốc đặc trị được đưa ra thị trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-400.html.]

Nhưng hôm nay, người trước làm được, người sau cũng có vô hạn hy vọng.

Khổng Tấn Hoa sờ sờ đôi mắt chua xót đỏ lên, giơ tay ý bảo mọi người im lặng, ông trấn định nói: "Mọi người không nên quá cao hứng, thuốc đặc trị chung quy phải dùng trên người, trước tiên phải dùng thử trên người bệnh ung thư rồi mới bàn lại."

Nhưng chuyện thuốc của bọn họ có hiệu quả lớn là khẳng định.

Khổng Tấn Hoa nhìn một ít thảo dược bày trên bàn, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Trên thế giới này, ngoại trừ người trong đoàn đội của bọn họ, hẳn không có bao nhiêu người có thể tin tưởng thuốc đặc trị được lấy từ trong dược liệu đông y bị khắp nơi hạ thấp?

Khổng Tấn Hoa hít sâu một hơi, nhanh chóng sắp xếp kế tiếp: "Lát nữa tôi gọi điện thoại báo tin vui cho Hứa Yểu, mặt khác chúng ta sẽ kiểm tra lại luận văn một lần nữa, gửi bản thảo cho "

"Mặt khác phải làm một kế hoạch thử thuốc trên người, chiêu mộ người thử thuốc, yêu cầu là các loại bệnh nhân ung thư."

Tiểu Triệu đột nhiên mở miệng nói: "Thưa thầy, tiểu thư Hứa Yểu đầu tư cho chúng ta có hai yêu cầu, trong đó không phải có một yêu cầu muốn chúng ta chữa khỏi bệnh ung thư giai đoạn cuối của cô ấy sao?"

Khổng Tấn Hoa có chút ấn tượng với chuyện này, hình như đúng là như vậy.

Lúc ấy Khổng Tấn Hoa rất áy náy, ông cảm thấy mình đã lớn tuổi rồi còn đang làm những chuyện gạt người kia, nghiên cứu phát triển của bọn họ có thể thành công hay không chính ông cũng không thể xác định, làm sao cam đoan chữa khỏi đám khách thuê ung thư của Hứa Yểu?

Nhưng bây giờ... thật giống như thuyền chạy trên sông, bọn họ thuận thế mà xuống, mọi thứ đều thuận lợi như vậy.

DTV

Khổng Tấn Hoa gật đầu: "Vậy tôi trực tiếp hỏi Hứa tiểu thư. Mọi người ai bận việc nấy."

Có người phải bận rộn tiếp tục theo dõi số liệu, có người phải nhìn chằm chằm tình huống của những con chuột bạch kia, có người phải đi kiểm tra luận văn mới nhất sắp gửi về .

Mà Khổng Tấn Hoa thì gọi một cuộc điện thoại cho Hứa Yểu, sau khi nghe được bên kia kết nối ông không kìm được kích động nói: "Tiểu thư Hứa Yểu, chỗ chúng ta có một tin tức rất tốt."

Hứa Yểu đang cắm hoa trong phòng, trước đây là nhiệm vụ cô cũng từng học cắm hoa, ngay cả đám người Lục Dã cũng phải thật lòng nói một câu khen đẹp.

Loading...