Xuyên sách trở thành nữ hoàng bất động sản - Chương 316
Cập nhật lúc: 2025-02-27 20:27:05
Lượt xem: 2
Đến bây giờ Hạ Phàm chưa từng gặp qua chuyện như vậy, hắn liên tục nói: "Cô Yểu Yểu, tất cả đều là văn vật trời ạ, trong đó phần lớn đều là văn vật của Hoa Hạ.”
Trước khi trở thành nhân viên của Hứa Yểu, Hạ Phàm đã tốn rất nhiều công sức để trở thành tổng trợ lý của Quý Chính Khanh.
Quý tổng rất tâm đắc với việc sưu tầm văn vật chơi, cũng bởi vậy mà Hạ Phàm bị ảnh hưởng, rất nhiều thứ hắn cũng nhìn ra được có phải là đồ dỏm hay không.
Hạ Phàm nhìn cảm thấy rất chân thật.
Hạ Phàm cau mày nhìn văn vật chất đống trong tầng hầm ngầm, nói: "Cô Yểu Yểu, rất khó để đoán lai lịch những văn vật này, bởi vì phòng của chúng ta đã mười mấy năm không có người ở, sợ là bọn họ coi nơi này trở thành trạm trung chuyển.”
Bất động sản của Hứa gia trong nước còn không kịp xử lý, chớ nói chi là ở nước ngoài.
Ai ngờ lần này Hứa Yểu đột nhiên tới nước E, còn dứt khoát muốn dọn dẹp tất cả bất động sản của gia tộc, những người này sợ là phải ngầm chịu thiệt, vốn chẳng dám tới gây náo loạn, càng không dám báo cảnh sát.
Hứa Yểu bị biến cố bất thình lình này làm cho bối rối, mà MC dưới lầu mỉm cười mở miệng: “Tiếp theo là vật phẩm đấu giá cuối cùng của hội đấu giá Tô Đức Sĩ chúng tôi, đầu rắn - một trong 12 đầu thú đến từ Hoa Hạ!"
DTV
Khách quý ở khán đài tham gia hội đấu giá vốn đã rất mệt mỏi, nghe được người MC nói lập tức tỉnh táo, thẳng sống lưng nhìn MC.
Trọng điểm cuối cùng cũng tới!
Lời của MC vừa ra khỏi miệng, phòng phát sóng trực tuyến vốn đã hơi vơi mất đi lượng xem ngay lập tức náo nhiệt hẳn lên, ngắn ngủn mấy chục giây đã tràn vào hơn hàng chục triệu người xem.
[Ôi đệt, cuối cùng cũng đến! Tôi đợi cả buổi sáng!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-hoang-bat-dong-san/chuong-316.html.]
[Càng như vậy tôi biết giá cả nhất định càng đắt, bà nội nó, đồ nhà chúng tôi còn phải dùng giá cao mua về, bản thân mấy người phải tự trả chứ hiểu không? Mấy người đang nghĩ gì vậy?]
[Hội đấu giá Tô Đức Sĩ đúng là không biết xấu hổ, trong nước chúng ta đã phản đối bao lâu rồi vẫn trở thành gió thoảng bên tai, sao chúng ta không đến trị bọn họ?]
[Huhuhuhu xin mấy người giàu ở đây ra sức, nếu tài chính không đủ thì có thể góp? Tôi có thể quyên tiền, tôi có thể cầm 300 đồng tiền cơm tháng này quyên hết cho mấy người.]
[Em gái trên lầu đừng nói bậy, học sinh cấp ba đang phát triển cần ăn cơm! Nếu muốn quyên tiền cũng có thể là những người đi làm như chúng tôi góp sức, thiếu tiền tôi quyên một tháng tiền lương.]
[Nhìn bộ dáng quản lý của bọn họ sắp cười nở hoa, đoán chừng một đống tiền mặt sắp vào túi rồi phải không? Tiền dễ kiếm như vậy phải không? Muốn trị bọn họ +1.]
Thực ra yêu cầu của cư dân mạng Hoa Hạ rất thấp, bọn họ chỉ hy vọng đầu thú về nước, cho dù nhà giàu mua được không quyên góp cho quốc gia cũng không sao, chỉ cần đồ ở trong tay người Hoa Hạ là tốt.
"Nhưng bây giờ đã 11 giờ 20 phút, chắc hẳn mọi người đã đói bụng, hội đấu giá Tô Đức Sĩ đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn cho các vị khách quý, mời các vị sau khi dùng cơm xong, hai giờ sau tiếp tục tham gia đấu giá vật phẩm cuối cùng."
Mọi người bị dấy lên cao đến no: "...?”
Mời họ ăn trước? Đến giờ ăn rồi à?
Khán đài lập tức truyền đến tiếng mắng, vô số người mắng hội đấu giá Tô Đức Sĩ quá mức khôn lỏi, vì muốn đạt hiệu quả cao cái gì cũng làm.
“Ăn cơm thì cứ ăn cơm trước đi.” Bà cụ gỡ kính lão trên sống mũi xuống, hơi bất lực nói.
Tuy rằng hành động này thật sự quá mức buồn nôn, nhưng bọn họ có thể làm gì bây giờ? Đây là hội đấu giá của người ta, quy tắc là do hội đấu giá của bọn họ đặt, bọn họ chỉ là người tham dự không thể thay đổi quy tắc.
Đã có người đến phòng riêng mời đám người Hứa Yểu đến nhà hàng dùng cơm, trong đầu Hứa Yểu vẫn là tin tức vừa rồi của Hạ Phàm, lúc này cô quyết định nói: "Tôi không muốn ăn, nhưng hai giờ sau tôi sẽ tham gia buổi đấu giá cuối cùng đúng giờ.”